...AAVN..Supporting Soshi and Sone...
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

...AAVN..Supporting Soshi and Sone...


 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]

Go down 
+11
kwon_yuri_09
Pyro
bobo_chacha98
bebukute
soneyuri
Yuna Hayes
P[u]ka luv Ch[O]i m[Ú]m
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
raincry
nu.ilusm
Toriki
15 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next
Tác giảThông điệp
soneyuri
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
soneyuri


Posts : 573
Coins : 548
Thanked : 6

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty29/8/2011, 12:23 pm

tui nói chơi thui ...... ai đọc cũng dc kakaka ra chap mới nhá :yoyo4:
Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty30/8/2011, 4:36 pm

chap au ơi !!! :yoyo9:
Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty31/8/2011, 12:46 pm

chap chap chap Au ơi !!
làm ơn đừng pỏ fic
ra chap cho tui au oy
:yoyo3:
Về Đầu Trang Go down
Toriki

Toriki


Posts : 55
Coins : 70
Thanked : 3

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty31/8/2011, 1:11 pm

Ui! có ai bảo là bỏ fic đâu ak! [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 124735




Etude 7:


Có thai!


Quẫy
mạnh trong làn nước trong xanh lạnh buốt, Yuri vẫn chưa thể chấp nhận
được những thông tin vừa nhận đước lúc chiều. Các kết quả kiểm tra cho
thấy cô đã có thai.


Lặn sâu vào làn nước cố tìm chút tỉnh táo cho đầu óc đang căng như sợi dây đàn có thử đứt đoạn bất cứ lúc nào.


Có thai! Ý nghĩ bản thân đang mang trong người đứa con của anh khiến cô vừa hạnh phúc vừa sợ hãi.


Khun sẽ nghĩ sao khi nghe được tin này?


Anh
có vui mừng vì sự hiện hữu của một sinh linh đang hình thành trong bụng
cô hay lại tức giận và nghĩ cô cố tình giăng bẫy trói buộc anh.


Càng suy nghĩ đầu óc cô càng mụ mẫm. Ý nghĩ cô và anh sắp không còn là gì của nhau khiến bụng cô quặn thắt.



nhoài người leo lên thành bể bơi với tay chân mỏi nhừ và choáng váng
sau những vòng bơi liên tục. Cô choàng khăn lên người, hất đám tóc rối
bời bết nước ra sau và tiến lên tầng lầu trở về phòng.


Khun cần biết chuyện này.
Cô thầm nghĩ. Anh có thể bỏ rơi cô nhưng chắc chắn anh nên có trách
nhiệm với con của mình. Vấn đề là cô phải nói với anh sao đây khi cả cô
còn chẳng thể chấp nhận được chuyện này.


Đứa bé sẽ lớn lên thế nào khi cả cha và mẹ chúng chẳng hề có chút ràng buộc và có thể đường ai nấy đi bất cứ lúc nào.


--------------


Sau
cuộc họp quan trọng ở tổng công ty trên đảo Jesu, Nichkhun nhanh chóng
phóng xe quay về khách sạn hối hả. Đồng hồ đã điểm 7h tối, anh nhấc máy
điện thoại về nhà. Niềm hạnh phúc và vui mừng khi sắp được nghe giọng
nói trong trẻo và ngọt ngào của cô khiến anh muốn phát điên.


Kể
từ lúc đi công tác đến giờ việc gọi điện thoại mỗi ngày để được nghe
tiếng cô dường như đã trở thành thói quen và khiến anh chờ đợi nó mỗi
ngày.


Từng hồi chuông dài cứ lặng lẽ ngân lên. Thật kì
lạ. Cô luôn nhấc máy sau hai hồi chuông nhưng hôm nay thì không. Có
chuyện gì không ổn chăng?


Lạy chúa! Cuối cùng cô đã nhấc máy giọng mệt mỏi


[ Anh! Em nghe.]


“ Em sao thế? Em không khỏe sao?”


Anh lo lắng hỏi dồn khi nhận ra giọng nói khản đặc và mệt mỏi của cô.


[ Uhm! Em thấy hơi mệt một chút anh ạ!]


" Em không sao chứ?"


[ Không sao đâu anh ạ!]


"Có thật không sao không?"




“ Anh nghĩ em nên đi ngủ sớm thì hơn.”


[ Em định sẽ đi ngủ ngay đây anh ạ!]



vẻ như cô đang muốn nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện. Anh cảm nhận
rõ trong giọng nói cô khồng còn sự háo hức và vui mừng khi nghe giọng
anh. Có lẽ cô ấy thật sự ốm


“ vậy em ngủ đi! Chúc ngủ ngon em yêu!”


Anh
đở đẫn tắt máy đầy tiếc nuối. Vốn dĩ muốn nghe tiếng cô, muốn biết cô
đang làm gì, vẫn ổn chăng khi không có anh bên cạnh? ấy vậy mà….


Anh
nằm im trên lớp trải giường bằng nhung,bàn tay không ngừng nhàu nát lớp
trải giường bên dưới. tim anh co thắt lại. Anh có thể cảm nhận được
rằng cô đã ngủ ngoan trên giường lúc này. Giường của anh. Anh biết chắc
là vậy. Như thể là anh đang nằm cạnh bên cô, đang cảm nhận từng nhịp thở
đều đặn nơi cô.


Trên chiếc giường của anh lúc này, nơi
cả hai đã có những khoảnh khắc bên nhau. Cô thiếp đi trong những ảo ảnh
chập chờn. Cô thấy nước mắt mình đang đang chảy dài trên gương mặt. Nụ
cười của Khun, ánh mắt đầy dịu dàng , thấu đáo. Cô đặt tay lên bụng
mình, nơi đứa trẻ đang hình thành trong cô. Đứa con của cô và Khun_người
đàn ông không hề muốn lập gia đình, không hề muốn có con.


Người cô đã yêu thương.


Nụ cười của anh mờ dần trong tâm trí cô.


----------


Nichkhun
sau khi đặt chân xuống sân bay vào lúc tờ mờ sáng đã phóng xe thật
nhanh trên con đường quen thuộc, trở về căn biệt thự của anh, nơi có sự
hiện diện của con người mang tên Kwon Yuri.


Từng sải
chân gấp gáp anh băng qua khoảng sân vườn nhuộm nắng mai, bước vào nhà
việc đầu tiên là quăng chiếc cặp táp lên sofa giữa phòng khách, đảo mắt
tìm kiếm những ấu hiệu để biết rằng cô vẫn hiện hữu nơi đây.Rồi bước
chân bỗng trở nên gấp gáp gần như là chạy lên tầng lầu. Anh mỉm cười
thật tươi mở cửa phòng cô hòng dành cho cô sự bất ngờ. Nhưng, khi cửa
phòng vừa bật mở cả thân người anh gần như sửng lại. Anh đứng nhìn chiếc
giường trống trơn với chăn mền gọn gàng. Tuy có chút ngỡ ngàng nhưng
tiệt nhiên không hoảng hốt, lo sợ.


Anh nghĩ mình biết cô đang ở đâu.


---------


Ngồi
xuống bên cạnh cô gái nhỏ đang chìm trong giấc ngủ muộn, Nichkhun bất
giác mỉm cười đưa tay vuốt nhẹ đôi gò má ửng hồng. Trong lòng không khỏi
xúc động lạ kì. Yuri đã ngủ trên chiếc giường của anh những ngày anh
vắng mặt. Đứa con gái này có biết rằng ngay cả khi ngủ trông vô cùng
đáng yêu không?


Anh nằm xuống cạnh cô tay đưa lên chống
đỡ đầu mình nhìn cô chăm chú. Đôi mi dài cong vút chầm chậm chuyển
động, cô từ mở mắt ra không khỏi có chút bất ngờ, cô reo lên khe khẽ:


“ Anh! Sao anh lại…”



Chuyến công tác của anh hoàn thành xong trước dự kiến. Vì vậy mới có cơ
hội bắt quả tan có kẻ nhân lúc anh đi vắng lén sang phòng anh mà ngủ.”


Nichkhun nhìn cô mỉm cười ranh mãnh giọng bông đùa. Cô vùi đầu vào lòng anh khẽ thì thầm với giọng ngọt ngào:


“ Vì em nhớ anh. Và nơi này có hơi ấm của anh.”


“ Giờ anh đã về rồi.”


Anh nói đặt một nụ hôn lên vầng trán thanh tú, kéo cô vào lòng mình.


------------------



ngồi bó gối thẩn thờ trên chiếc cầu gỗ bắt ngang hồ nước, mắt nhìn đăm
đăm vào lầu hồ xanh thẳm như một kẻ mất hồn. Cô không biết rằng mình đã
ngồi như thế bao lâu, chỉ đến lúc này đây khi cơn gió đêm rét mướt ngoài
vườn nhẹ thổi vào khiến cô rùng mình, ánh mắt chậm rãi nhìn ra bên
ngoài cô lờ mờ nhận ra trăng đã lên cao.


Sáng nay khi vừa về tới anh lại vội vã đến công ty ngay. Cô vẫn chưa có cơ hội nói với anh chuyện ấy.


Anh vẫn chưa về.


Cô cứ ngồi như thế chờ đợi trong bồn chồn và lo lắng. Sợ rằng anh và tôi sắp không là gì của nhau nữa.



đặt tay lên bụng mình mơ hồ cảm nhận từng nhịp đập rất riêng của sinh
linh bé nhỏ chưa chào đời. Nỗi sợ hải phải mất anh lúc này lấn át đi cái
bản năng làm mẹ trong cô. Tâm tưởng lúc này chỉ ngập đầy hình ảnh của
người đàn ông mang tên Nichkhun.


Cô khẽ thở dài, nhưng
ngay lập tức giật nảy người bởi bàn tay to lớn rắn rõi của anh đang vòng
qua eo cô ôm siết. Lúc này đây bàn tay anh đang xoa dịu nơi bụng cô một
cách ân cần. Cô thấy bụng mình co thắt và căng thẳng ghê gớm. Anh đang
chạm vào đứa con của cô và anh. Thân thể cô căng cứng trong vòng tay
anh. Mãi đến khi giọng nói trầm ấm ấy vang lên mới khiến cô thoát khỏi
trạng thái đóng băng:


“ Anh xin lỗi vì đã để em ở nhà một mình. Để đền bù anh có quà cho em đây Yul ạ!”



không quay lại nhưng cô vẫn biết anh đang cho tay vào túi áo vest lấy
ra một hộp quà nhỏ và mở nó ra. Một cách chậm rãi anh choàng hai tay đeo
sợi dây chuyền bạc thiết kế tinh tế điểm xuyết những viên ngọc trai đen
kiêu kì lên cổ cô. Anh tựa cằm trên vai cô vòng tay ôm eo cô, hơi thở
anh gần kề khiến cô choáng váng. Cô tự hỏi liệu những phút giây ân ái
này sẽ còn kéo dài được bao lâu nếu anh biết được cái tin mà cô sắp nói.



khẽ nhắm mắt và thở mạnh. Một cách từ tốn cô gỡ các khớp tay anh ra
khỏi người mình và quay lại nhìn anh với một đôi mắt sầu não. Cô mím
chặt môi khi nhìn nụ cười mãi không tắt trên môi anh. Lòng quặn đau ghê
gớm.


“ Anh à! Em có chuyện muốn nói.”


“ Chuyện gì thế em?”


Anh nhướn mày nhìn cô chờ đợi.


“ Em không nghĩ anh sẽ vui khi biết tin này.”


Cô nói một cách khó khăn:


" Có chuyện gì quan trọng sao? nếu em khó nói thì đừng nói."


anh
mỉm cười, bàn tay to lớn đưa lên vuốt nhẹ mái tóc cô dịu dàng. Cắn chặt
má trong của mình cô nghe tim mình rạn vỡ. Nhưng dù thế nào cô cũng nên
để anh biết sự tồn tại của nó.


“ Em đã có thai.”


TBC:


Được sửa bởi Toriki ngày 31/8/2011, 6:34 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty31/8/2011, 2:32 pm

típ đi Au ơi !
đang hấp dẫn mà
:yoyo26:
Về Đầu Trang Go down
soneyuri
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
soneyuri


Posts : 573
Coins : 548
Thanked : 6

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty31/8/2011, 9:40 pm

hay quá au ơi.... hồi hộp quá,thank chap mới keke :yoyo8:
Về Đầu Trang Go down
kwon_yuri_09
VIP Member 2
VIP Member 2
kwon_yuri_09


Posts : 1208
Coins : 1163
Thanked : 17

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty1/9/2011, 10:59 pm

tiếp đi Au ơi :yoyo7:
Về Đầu Trang Go down
bobo_chacha98
Golden Member 1
Golden Member 1
bobo_chacha98


Posts : 649
Coins : 841
Thanked : 26

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty2/9/2011, 7:42 am

Hấp dẫn và lồi cuốn người đọc
Ra chap mới nhanh nha au
P/S : 16+ mới có quyền đọc :yoyo9:
Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty3/9/2011, 11:26 am

sao k ra chap hử? :yoyo29:
Về Đầu Trang Go down
soneyuri
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
soneyuri


Posts : 573
Coins : 548
Thanked : 6

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty3/9/2011, 12:45 pm

[b]lâu ra chap mới quá zậy ka` :yoyo29:
Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty3/9/2011, 1:11 pm

Au !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
ra chap !!!!!!!!!!!!!!!!
:yoyo29:
Về Đầu Trang Go down
[Vy].lov3.S9
Member 2
Member 2
[Vy].lov3.S9


Posts : 249
Coins : 296
Thanked : 31

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty3/9/2011, 7:00 pm

- Au!!!!!!!!!!!!
- ra chap mới đê
:yoyo26:
Về Đầu Trang Go down
Toriki

Toriki


Posts : 55
Coins : 70
Thanked : 3

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty3/9/2011, 7:08 pm

Có j cũng từ từ rùi au post. Sao mọi người nóng tính quá [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 124735 đòi chap mà bạo lực ghê.


Đọc xong chap này mọi người đừng anti bạn Khun nhé!
[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 1785291133


Etude 8:






Gương mặt Nichkhun nhanh chóng biến sắc. mắt mở to kinh ngạc đến độ
không thốt nên được lời nào. Chỉ biết nhìn người phụ nữ trước mặt mình
chằm chằm. Anh đang cố gắng tiêu hóa tin tức mà cô vừa nói.

“ Sao có thể?”

Anh lắp bắp ánh mắt hoảng loạn, bước chân vô thức lùi về phía sau như trốn tránh. Yuri có thai. Đứa con của anh ư? Chuyện
quái quỷ gì đang diễn ra thế này? Anh gào lên trong tâm trí. Anh chưa
từng nghĩ sẽ kết hôn cùng cô, huống gì là sinh con. Anh không muốn trói
buộc cuộc đời mình theo bất cứ phương thức nào hết. Dù đó là Yuri đi
chăng nữa.


Cô nhìn anh khóe mắt đỏ ngầu, nước mắt chỉ chực vỡ òa mà tuông ra. Cô giải thích một cách yêu ớt:

“ Em chỉ mới biết đây thôi.”

“ Nhưng em bảo mình luôn dùng thuốc ngừa thai mà.”



Anh gần như thét lên, ánh mắt không chỉ còn là sự hoảng loạn mà còn sự
nghi ngại và giận dữ. Liệu cô cùng là loại người như Emma? Nhưng không,
anh không tin cô là một con người như vậy.


“ Anh nghĩ em đã giăng bẫy để trói buộc anh sao?”

“ Yuri à! Anh không…..”

Cô mỉm cười một cách chua xót, quay mặt đi cố giấu dòng nước mắt vừa rơi khẽ khàng:

“ Em đã nôn trên chuyến bay về Hàn, và tính nhầm múi giờ.”

“ Nhưng chắc anh sẽ không tin đâu nhỉ?”

Cô bước thụt lùi về sau tựa lưng hẳn vào tường một cách mệt mỏi. Cô ngẩng đầu lên trần nhà một lúc lâu rồi lại nhìn anh:

“ Đứa bé là của riêng em, không phải của ai hết. Anh cũng đừng bận tâm.”

Nói rồi cô vùng bước đi. Nichkhun nhìn ánh mắt tủi hờn và khổ sở ấy một cách day dứt. Anh không nên đối xử với cô như thế.

Anh giữ chặt lấy tay cô, kéo cô vào lòng giọng đầy hối hận:

“ Anh xin lỗi! anh không có ý như thế. Chỉ là trong một lúc anh không
hoàn toàn chấp nhận được mọi chuyện. Hãy cho anh thời gian.”

“ Không cần đâu! Anh không có trách nhiệm gì trong chuyện này hết.”

Cô khẽ thì thầm, giọng nghẹn ứ.

“ Em đừng như thế mà!”

Anh rên rĩ bên tai cô, vòng tay ôm siết nhưng sao cô cảm thấy xa cách lạ lùng. Cô nhẹ lắc đầu:

“ Không cần đâu anh ạ! Đứa bé là con em. Em sẽ sinh nó ra và nuôi nó.Nó chẳng liên hệ gì với anh hết.”

Anh xoay người cô lại đối diện mình:

“ Dù thế nào đi nữa anh cũng sẽ ở cạnh em.”

ở cạnh em thôi ư? Vẫn chỉ là ở cạnh không thể hơn thế được.

thân người cô gần như kiệt sức trong vòng tay anh. Cô loạng choạng bước đi

“ Em nghĩ mình cần nghỉ ngơi!”

“ Chúng ta sẽ nói chuyện sau.”

" Hãy cho anh thêm thời gian, có được không?"

Anh nói và chôn chặt chân mình một chỗ mà nhìn theo cô. Trái tim nhức nhối theo từng cử động của cô gái anh yêu thương.




---------------




Kể từ sau đêm ấy mối quan hệ giữa cô và Nichkhun ngày càng mờ nhạt và có
dấu hiệu rạn nứt dần. Anh về nhà rất khuya và nhanh chóng đến công ty
khi cô vẫn chưa thức dậy. Cô tự hỏi liệu anh đang trốn tránh cô ư?
Đêm với cô bỗng trở nên dài lê thê, ảm đạm. Cô vẫn thức thật khuya để
chờ anh, chỉ để biết anh đã về nhà. Cô cũng biết đêm nào trở về anh cũng
tần ngần đứng trước cửa phòng cô thật lâu rồi mới rời khỏi. Nhưng, cô
không chờ đợi điều đó. Cái mà cô chờ đợi là một Nichkhun có thể can đảm
mà đối diện với cô, đối diện với quá khứ của mình, và đối diện với tương
lai phía trước của cả hai.

Nhưng, anh đã không như thế. Anh đã chọn cách chốn tránh.

Nằm im trên giường mắt dõi về phía cửa sổ ngập ngụa màu vàng của ánh trăng, cô mím chặt môi cố nén những uất ức vào lòng.

Tiếng xe của anh. Anh đã về. Cô chắc là như thế.

Cô nghe được tiếng động trong phòng sách. Anh đang ở đó.




-------------




“ Anh!”

Cô mở cửa bước vào gọi khẽ. Anh nhìn cô ánh mắt buồn bã:

“ Sao em vẫn chưa ngủ?”

“ Em đợi anh về. Em có chuyện muốn nói.”

Cô mím môi nhìn anh. Ngay lúc đó chuông điện thoại của anh reo lên. Anh
vội vã bắt máy ngay như thể cú điện thoại là vị cứu tinh mà anh mong
chờ. Anh quay mặt đi tránh cái nhìn của cô:

“ Được! tôi sẽ đến ngay.”

Anh tắt máy quay lại nhìn cô dịu giọng

“ Em về phòng ngủ đi. Ta sẽ nói chuyện sau.”

Nói rồi anh với lấy áo khoác bước vội ra khỏi phòng. Bàn tay cô nhanh chóng giữ chặt lấy cánh tay anh một cách quyết liệt.

“ Có chuyện gì mà anh phải ra ngoài vào giờ này?”

“ Có một số việc gấp ở công ti cần anh giải quyết.”

Anh giải thích một cách khó khăn. Đôi mắt ướt át vẫn nhìn thẳng vào anh, giọng cương quyết:

“ Hãy để Jaebum giải quyết. Anh ở nhà đi!”

“ Em không tin anh sao?”

Anh mở to mắt nhìn cô đầy thất vọng. Cô đang hoài nghi anh?

“ Không! Em tin anh. Sẽ chẳng có gì hết nếu em không tin anh. Nhưng, xin anh đừng đi có đc không?”

Giọng cô thổn thức. Anh cúi người đặt một nụ hôn lên môi cô nói nhanh rồi lập tức quay đi:

“ Em đi ngủ đi! Mai ta sẽ nói chuyện.”

Cô đứng nhìn theo bóng anh khuất dần sau dãy hành lang, bàn tay nắm chặt
run rẫy. Nếu anh không thể lựa chọn thì cô sẽ lựa chọn giúp anh.

Phải! cô sẽ thay anh lựa chọn.




---------------------





Người ta nói rượu có thể khiến mọi buồn phiền tan biến, cơn say có thể
rữa trôi mọi thứ khiến ta đau khổ. Ấy vậy mà càng say lại càng tỉnh
táo, càng cay đắng nhiều hơn. Chưa bao giờ, thật sự chưa bao giờ cô nghĩ
sau sự cố ở Paris sẽ còn có lúc tinh thần sa sút thảm hại hơn được
nữa.

Cô không biết bản thân đã ngồi đây bao lâu? Và đã uống bao nhiêu rượu?
chỉ biết lúc này đầu óc cô đang quay cuồng nhức nhối. Cô cần phải rời
khỏi không gian hỗn độn này ngay lập tức.

Yuri loạng choạng luồng qua những dòng người đang lắc lư theo tiếng nhạc sôi động để rời khỏi bar.

Ý định bắt taxi về nhà thay vì tự mình lái xe nhanh chóng được gạt sang
một bên. Bởi lúc vừa bước ra ngoài cô nhận được cuộc điện thoại từ bệnh
viện.

[ Xin lỗi! cho hỏi có phải cô Kwon Yuri không ạ?]

“ Vậng! tôi đây.”

Yuri tựa người vào chiếc xe của mình, bàn tay không ngừng vò bóp thái dương đang đau nhức.

[ Chúng tôi là người ở bệnh viện. Bệnh tình của bà Rita đang trở xấu
nhưng chúng tôi không liên lạc được với con trai bà ấy. Cô có thể đến
đây ngay được không ạ?]

Mắt mở to hoảng hốt, Yuri giọng run rẫy:

“ Vâng! Tôi sẽ đến ngay.”

Nhanh chóng chui vào xe của mình, Yuri khở động máy lao thẳng đến bệnh viện mà quên mất cơn đau đầu âm ỉ ban nãy.

Suốt dọc đường đi cô không ngừng điện thoại cho Nichkhun nhưng không tài
nào liên lạc được. anh đã chuyển cuộc gọi vào hộp thư thoại.

[ Khun à! Nếu anh nghe được lời nhắn hãy lập tức đến bệnh viện ngay. Bác Rita có chuyện không ổn.]

--------------

“ thưa bác sĩ, bà Lee có sao không ạ!”

Yuri vẻ mặt lo lắng nhìn vị bác sĩ chờ đợi. Vị bác sĩ già lắc đầu vẻ mặt nghiêm trọng:

“ Bệnh nhân đột ngột có triệu chứng sốt huyết nội, phải phẫu thuật ngay lập tức. Cô là gì của bệnh nhân?”

“ Tôi….”

Lưỡi cô líu lại, bàn tay không ngừng nhàu nát gấu váy vì căng thẳng. Cô
là gì? Chẳng phải vợ, chẳng phải con dâu. Cô chỉ là người tình qua đêm
với con trai bà ấy. Cô phải trả lời thế nào đây? Nhưng tình trạng đang
hết sức nguy cấp cô cần phải thực sự tỉnh táo.Cô nói một cách ngập
ngừng:

“ Tôi là bạn gái của con trai bà Lee.”

“ Cô có thể liên lạc với anh ta không?”

“ Tôi không liên lạc được với anh ấy.”

Cô run giọng nhìn vị bác sĩ.

“ Vậy cô có thể thay anh ta kí giấy cam kết không? Nếu không có người
thân cam kết chúng tôi không thể tiến hành phẫu thuật vì mức độ nghiêm
trọng của ca mỗ.”

Vị bác sĩ đẩy gọng kính lên nhìn cô chờ đợi

“ Tôi….”

Cô lúng túng, bàn tay nắm chặt run rẫy một cách khổ sở. Cô phải làm sao
đây? Cô không thể quyết định mọi chuyện khi không có anh ở đây. Nhưng
quả thật mẹ anh đang rất nguy hiểm không thể chờ đợi được nữa.

“ Tôi sẽ kí.”

Lời nói phút chốc bật ra không kiểm soát. Cô biết lúc này bản thân cần có quyết định đúng đắn.

Bàn tay cầm bút lên bỗng run nhẹ, tờ giấy trước mặt cô trở nên nhòe
nhoẹt bởi cơn đau vừa ập tới. Mặt cô trắng bệch, bàn tay không ngừng rịn
mồ hôi. Trông thấy sắc mặt khó coi của cô vị y tá trẻ nhìn cô lo lắng:

“ Cô không sao chứ? Trông sắc mặt cô không được tốt.”

Cô mím chặt môi nhìn y tá mỉm cười gượng gạo:

“ Tôi không sao.”

Phớt lờ cơn đau âm ỉ, cô cầm bút kí nhanh vào bản cam kết. Lúc này đây tình trang của mẹ anh quan trọng hơn cơn đau vô cớ này.





------------------





“ Cả đêm qua cậu không về nhà sao?”

Jaebum bước đến vỗ vai vị chủ tịch trẻ đang tựa người trên ghế một cách
mệt mỏi. Quần áo trên người xốc xếch còn nguyên hiện trạng của ngày hôm
qua. Đáp lại thái độ quan tâm cảu Jaebum, Nichkhun chỉ gật đầu một cách
hờ hững, mắt lại dán vào khung cảnh bên ngoài cửa sổ.

Đêm qua sau khi rời khỏi nhà anh đã lang thang khắp nơi như một kẻ vô
hồn. Anh đã nói dối cô rằng mình có công việc quan trọng. Thật ra đó
chỉ là một cái cớ nhất thời anh bịa ra hòng rời khỏi nhà. Anh vẫn chưa
sẵn sàng đối diện với cô.

“ Cậu và Yuri cãi nhau sao?”

Jaebum đưa mắt nhìn Khun nét mặt hoài nghi.

“ Không. Tụi mình vẫn ổn.”

“ Vậy sao? Nhưng mấy ngày nay biểu hiện của cậu rất lạ. Có chuyện gì à?”

“ Mình đã nói là không có gì mà!”

Nichkhun đột nhiên gắt lên nhìn Jaebum khó chịu.

Jaebum nhìn anh ngỡ ngàng nhưng ngay sau đó lại bật cười to tiếng

“ Ôi trời! Yuri có biết là mình đang dính vào đống rắc rối gì không?”

Anh chỉ tay về phía Nichkhun giọng châm chọc

“ Một cô gái tốt như thế lại phải chịu đựng một tên quái gở như cậu.”

Nichkhun mở to mắt nhìn trừng trừng vào Jaebum. Không phải cái nhìn của
sự giận dữ và bất mãn. Chỉ là lời nói đùa vô tình của Jaebum khiến Khun
thức tỉnh.

Phải! Yuri là một cô gái tốt. Cô ấy xứng đáng có một hạnh phúc toàn vẹn
chứ không phải dây dưa với một gã tồi tệ như anh. Cô ấy đã làm gì để
phải đau khổ chỉ vì yêu anh.

Anh biết mình yêu Yuri. Nhưng cớ sao lại chẳng thể để cô bước vào cuộc đời mình.
Anh đang sợ hãi điều gì chứ? Sợ phải khóa chặt đời mình với thứ cảm xúc
dối trá mang tên tình yêu sao? Sợ một ngày cả cô và anh đều thay lòng
đổi dạ? sợ chia ly hay phải chăng chẳng muốn mất mác, thương tổn cho
chính mình?

Anh là một kẻ ích kỷ! phải! đúng là như vậy. Nhưng, Yuri không có lỗi.
anh không được phép đối xử với người con gái đã yêu anh như thế. Cô đã
tự nguyện dâng hiến cuộc đời mình cho anh, yêu anh một cách vô điều kiện
ngay cả khi anh đã không ngừng gây tổn thương cô.

Sau bao nhiêu chuyện cô đã làm vì anh cũng chẳng khiến niềm tin trong
anh được củng cố. Anh nghĩ thời gian qua, tình cảm của cả hai chỉ như vở
hài kịch lãng mạn thôi sao? không nước mắt chỉ có ngọt ngào giả tạo.
Nếu như vậy thì thời khắc này đây nước mắt và đau thương chỉ mới bắt
đầu. Và, tất cả là do anh. Lỗi tại anh!

Vùi mặt vào lòng bàn tay , Nichkhun ngồi im như một kẻ mất hồn trong
bóng tôi thinh lặng. Tự dằn vặt, chì chiết bản thân mình. Anh luôn bảo
sẽ ở cạnh cô, bảo vệ cho cho cô mãi mãi. Thế nhưng giờ thì sao? Anh đã
buông tay cô ngay lúc cô và đứa bé cần anh nhất.

Món quà mà thượng đế ban tặng cho cô và anh, anh đã tàn nhẫn chối bỏ.
Anh đã cư xử với con mình như chính cái cách mà ngày xưa cha mẹ anh đã
như thế.

Liệu anh có còn là một con người?

Không! Dù anh có khốn nạn, có bỉ ổi và tàn nhẫn thế nào thì anh vẫn là
một con người. Một con người có trái tim bằng máu thịt chứ không phải
sắt đá.

Anh đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên thuở còn thơ bé, và tình cảm ấy
anh biết chúng đang lớn dần lên từng ngày một. Chưa bao giờ phai nhòa
theo thời gian và sự xa cách. Nó chỉ khiến nỗi nhớ nhung da diết một
nhiều hơn.

Anh đã bỏ lỡ quá nhiều điều, anh không muốn lỡ thêm một lần nào nữa. Cô
đã quay về bên anh, anh biết mình không thể để mất cô thêm một lần nào
nữa.

Không thể!

Nichkhun vội vã bật dậy lao ra ngoài, anh biết mình cần phải làm gì?





---------------






Từ khi mẹ anh được đưa vào phòng phẫu thuật cô không tài nào ngồi yên một chỗ được. Cô nắm chặt tay lại không ngừng cầu nguyện.

Chúa ơi! Giờ anh đang ở đâu thế Khun?

Bỗng dưng Cô thấy mặt đất dưới chân mình dường như chao đảo, bụng cô
quặn đau ghê gớm. Buông người xuống hàng ghế dành cho khách cô thở dốc.
Cơn đau mà cô cố tình lờ đi khi nãy lại bắt đầu âm ỉ. Cô thấy mắt mình
nhòe đi và đẫm nước. Trước khi cô kịp cất tiếng gọi y tá mắt cô đã mờ
đi, âm thanh bên tài ù đi và tất cả chìm vào đêm tối.

TBC:
Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty3/9/2011, 8:10 pm

khóc dùm Yul quá !!
tội nghiệp Yul ghê
:yoyo20:
Về Đầu Trang Go down
soneyuri
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
soneyuri


Posts : 573
Coins : 548
Thanked : 6

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty3/9/2011, 10:42 pm

hay quá à... yul tội quá.... :yoyo20:
Về Đầu Trang Go down
vyttag7515
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
vyttag7515


Posts : 524
Coins : 740
Thanked : 86

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty4/9/2011, 6:30 pm

chap Au ơiiiiiiiiiiii
[xin lỗi Au nhé, vì taz là fan cuồng của fic này :co50: ]
Về Đầu Trang Go down
soneyuri
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
soneyuri


Posts : 573
Coins : 548
Thanked : 6

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty4/9/2011, 8:14 pm

chap mới mau :co4:
Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty4/9/2011, 8:54 pm

chap mới đê!!!!!!!!!!!!!!!!!! :yoyo29:
Về Đầu Trang Go down
bobo_chacha98
Golden Member 1
Golden Member 1
bobo_chacha98


Posts : 649
Coins : 841
Thanked : 26

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty5/9/2011, 8:56 am

Sao chưa ra chap mới hã
Ra nhanh k.thôi :co3: :co4: :oc00: pà giờ
Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty6/9/2011, 1:04 pm

chap!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! :yoyo29:
Về Đầu Trang Go down
soneyuri
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
soneyuri


Posts : 573
Coins : 548
Thanked : 6

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty6/9/2011, 2:08 pm

chappppppppppppp mauuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu :yoyo29:
Về Đầu Trang Go down
Toriki

Toriki


Posts : 55
Coins : 70
Thanked : 3

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty6/9/2011, 8:10 pm

Au post chap đê! mọi người bình tỉnh [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 124735







Etude 9:






Bàn tay siết chặt trên vô lăng, Nichkhun phóng xe lao nhanh trên con đường đen
thẫm vắng lặng. Cuộc điện thoại từ bệnh viện khiến anh mất bình tỉnh. Anh tự
hỏi vì sao chuyện mẹ anh phải tiến hành phẫu thuật quan trọng như thế vậy mà
đến giờ này anh mới biết. Tin nhắn ngắn của Yuri ban nãy càng làm anh bất an
nhiều hơn.

Sải từng bước thật dài tiến nhanh vào bên trong, Nichkhun hấp tấp dừng lại nơi
bàn tiếp tân hỏi nhanh khi thấy người y tá:

“ Cho hỏi bệnh nhân Rita Lee đang ở đâu?”

Cô y tá trẻ rà soát hệ thống hồ sơ trên máy vi tính rồi nhánh chóng ngẩn lên
nhìn chàng trai cao ráo trước mặt:

“ vừa làm phẫu thuật xong. Hiện đang ở phòng hồi sức đặc biệt.”

“ Cảm ơn cô.”

Chào người y tá Nichkhun toan rời đi thì giọng người y ta gọi với theo:

“ À! Anh gì ơi xin chờ một lát.”

“ Có vấn đề gì ư?”

“ Anh có biết cô Kwon Yuri không ạ?”

“ Cô ấy… cô ấy làm sao?”

Nét mặt Khun bỗng chốc tối sầm, anh lắp bắp nhìn vị y tá hỏi khẽ.

“ Cô ấy ngất xỉu trước phòng phẫu thuật. Hiện đang nằm ở phòng hồi sức.”

Y tá vừa dứt lời thì bóng Khun đã khuất nhanh sau dãy hành lang trắng xóa.






-------------------










Anh đờ đẫn mở cửa bước vào phòng bệnh của cô. Dáng người mãnh mai và yếu ớt của
Yuri nhanh chóng đập vào mắt khiến tim anh như muốn vỡ vụn. Người con gái vốn
dĩ mạnh mẽ và đầy sức sống nay trở nên mong manh dễ vỡ trong bộ quần áo bệnh
nhân màu hồng nhạt. Ánh mắt buồn bã và đau đớn đang dõi vào khung cảnh bên
ngoài cửa sổ. chưa bao giờ nhìn cô lại khiến tim anh nhức nhối tếh này.

Anh bước nhanh về phía cô, bàn tay to lớn ôm trọn cô vào lòng, anh nói gần như
thì thầm:

“ Em sao thế Yul?”

Cô im lặng, gỡ vòng tay anh ra một cách lãnh đạm. Ánh mắt ngày nào ấm áp yêu
thương nhìn anh nay trở nên khô lạnh, cô quay mặt đi không nhìn anh, khóe môi
trắng bệch khẽ mấp máy:

“ Em không muốn gặp anh vào lúc này. Anh đi đi!”

Anh ngỡ ngàng đưa mắt nhìn cô đầy tội lỗi. Anh ngồi xuống bên cạnh nắm lấy bàn
tay gầy gò lạnh lẽo của Yuri siết chặt vào lòng, giọng gần như rên rĩ:

“ Em đừng như thế nữa Yul! Anh biết đó là lỗi cảu anh. Anh đến để nói với em
rằng….”

Cô vằng tay anh ra lắc đầu với nét mặt khô lạnh:

“ Chẳng ai có lỗi cả. Bây giờ tất cả đã không quan trọng nữa.”

Anh nhìn cô một cách khổ sở.

“ Không phải thế đâu Yul à! Anh….”

Cô đột ngột quay lại nhìn thẳng vào mắt anh , cái nhìn đầy trách móc, oán hận
và ngập tràn nỗi đau mất mác. Anh tự hỏi bản thân đã bao giờ nhìn thấy một Yuri
như thế này?
Nhìn cô như vậy anh càng cảm thấy tội lỗi vô hạn.

“ Chắc anh sẽ nhẹ nhõm lắm khi biết tin em đã sẩy thai.”

Cô nói ,mắt ngấn lệ. Anh mở to mắt bàng hoàng nhìn cô. Anh không thể tin được
rằng tất cả là sự thật. Anh đã vui sướng biết bao trong khoảnh khắc bản thân
thức tỉnh khỏi quá khứ, và sẵn sàng đón nhận món quà mà thượng đế ban tặng cho
anh và cô. Khát khao làm cha trong anh vừa cháy bùng lại đột ngột tắt ngắm như
thế này ư?

Anh đưa tay ôm Yuri vào lòng chưa khỏi bàng hoàn. Ánh mắt anh ngây dại ngó nhìn
người con gái trong vòng tay mình lúc này. Trong mắt cô là cực hạn của đau
thương. Anh phải làm thế nào đây? Phải nói với cô thế nào để cô tin rằng anh đã
thông suốt, anh thật tâm muốn chăm sóc cho mẹ con cô khi giờ đây tất cả chỉ là
vô nghĩa?

“ Anh đi đi!”

Giọng cô khẽ khàng vang lên đầy cay đắng. Anh rời cô ra, bàn tay rắn rõi đặt
lên vai cô buộc cô đối diện với mình

“ Yul à! Em nghe anh nói. Anh muốn cho em biết rằng anh đến đây để nói cho em
biết em và con quan trọng với anh thế nào. Rằng anh muốn chăm sóc cho hai mẹ
con. Đó là sự thật.”

Cô lắc đầu nước mắt vẫn chảy dài trên gương mặt:

“ Giờ đứa bé đã không còn anh mới có thể nói một cách dễ dàng như thế.”

Siết chặt lấy vai cô gằn giọng, ánh mắt hoàn toàn nghiêm túc:

“ Không hề dễ đâu Yul à! Để nói ra được không hề dễ.”

“ Dù em có không tin nhưng những gì anh nói đều là sự thật. Anh đã không ngừng
gọi điện tìm em nhưng không được.”

“ Anh không hề tìm em. Em chẳng nhận được cuộc gọi nào từ anh cả.”

Cô nhìn anh với ánh mặt lãnh đạm. Gần như phát cuồng vì cô, anh đứng dậy lục
tìm điện thoại trong túi xách của cô

“ Chúa ơi! Em hãy nhìn xem. Điện thoại em đã tắt máy.”

Cô nhắm mắt lại quay đi nơi khác:

“ Chẳng còn nghĩa lí gì nữa hết. Nếu anh thật lòng quan tâm em xin anh hãy rời
khỏi đây. Anh hãy đến thăm bác Rita. Bác ấy cần anh hơn em lúc này.”

Anh nhìn cô ánh mắt đau đớn. Anh đã làm gì thế này? Anh đã khiến người con gái
anh yêu thương trở thành như thế ư?

" Anh sẽ đến chỗ mẹ. Anh thật lòng rất biết ơn em vì đã cứu mẹ anh."

Mất mác.

Anh và cô cả hai đều chịu thương tổn. Nhưng anh đáng phải chịu dày vò như thế
bởi những gì bản thân đã gây ra. Còn cô thì không. Cô chẳng có lỗi gì cả.

Anh tự hỏi liệu điều gì sẽ khiến cô và anh có thể quay lại bên nhau? Mối gắn
kết duy nhất là giọt máu của cô và anh giờ đã chẳng còn.

Nắm chặt tay lại, anh run rẩy bước đi. Mỗi bước chân dường như toan sụp đổ. Anh
ngoái đầu nhìn cô luyến tiếc nhưng ánh mắt cô vẫn không một lần chạm vào anh.

Anh sắp mất cô rồi ư?










------------------------














“ Cô Kwon! Có thật là cô muốn chúng tôi nói như thế với bạn trai cô ?”

Vị bác sĩ già đẩy gọng kính nhìn cô với vẻ mặt bất lực. Cô chỉ nhẹ gật đầu đáp
lời bà một cách yếu ớt:

“ Hãy cứ nói với anh ấy như thế!”

“ Cô hãy suy nghĩ kỹ cô Kwon ạ!”

“ Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi.”

Cô đáp trả giọng nghẹn ứ. Cô không muốn ràng buộc cả hai bằng đứa trẻ. Điều đó
chỉ khiến anh và cô đau khổ chứ chẳng vui sướng gì. Nhưng lời thừa nhận của anh
lúc đó chẳng khiến cô cảm động chút nào. Cô biết anh làm vậy chỉ để an ủi,
thương hại cô thôi. Cô thừa biết một Nichkhun khiếp đảm quá khứ, sợ hãi hôn
nhân và gia đình sao có thể dễ dàng chấp nhận mọi chuyện, chấp nhận ràng buộc
của đời mình vì cô, người tình thỏa mãn chuyện chăn gối chứ.

Hà! Thật cay đắng khi đối diện với sự thật. nhưng thực tế là như vậy! Có lẽ đây
là lựa chọn tốt nhất cho cả anh và cô.

---------------

Đứng tựa người vào cánh cửa trước phòng bệnh của cô một cách ngây dại. Không
biết anh đã đứng ở đây thế này bao lâu rồi? Chỉ biết một điều rằng người con
gái trong kia vẫn chưa thể tha thứ cho anh. Lúc này đây anh muốn nhìn thấy cô,
thấy nụ cười và ánh mắt thân thương, muốn được ôm cô vào lòng, muốn xoa dịu
những thương tổn trong cô, muốn nói với cô rằng anh muốn cô thuộc về riêng
mình.

Cả hai có ngày hôm nay là cũng do sự ích kỷ của anh.

Anh đã đòi hỏi mọi thứ từ cô nhưng chẳng thể cho cô điều gì hết.
Cái cô cần là một gia đình một hạnh phúc thật sự đúng nghĩa. Chỉ đơn giản vậy
thôi mà anh cũng từ chối.

Chỉ một việc cỏn con rằng anh hãy cùng cô đón nhận sự có mắt của đứa trẻ anh
cũng không làm được.

Tình yêu mà anh dành cho cô thật ích kỷ.

Anh co nắm tay lại đấm mạnh vào tường. Da thịt thịt rướm máu đau buốt nhưng
chẳng thể bào sánh bằng nỗi đau trong lòng lúc này.
Anh tự hỏi anh có yêu người con gái trong kia sao?

Câu trả lời từ lâu anh đã quá rõ. Anh có. Có yêu cô. Nhưng là một tình yêu ích
kỷ.

Anh yêu cô nhưng lại không muốn bản thân phải đau, phải khổ vì cái tình yêu
mang tên trách nhiệm và gia đình. Anh sợ chính bản thân mình rồi sẽ đi theo vết
xe đỗ của ba mẹ anh ngày trước. Anh sợ khi bản thân mất tự chủ mà bị cô trói
buộc. Anh sợ đau nhưng lại khiến cô đau.

Thật đê tiện!
Nhưng, đúng là như thế. Anh là một gã chẳng ra gì.

Tại sao lại để cô yêu anh nhiều như thế? Tại sao anh lại để cô bước vào cuộc
đời mình khi anh chẳng thể cho cô được gì kể cả trái tim anh?

Giờ đây khi bản thân nhận ra mình yêu cô, cần có cô thì tất cả đã quá muộn. Anh
tổn thương trái tim cô. Anh không thể bảo vệ mẹ con cô. Anh khiến cô phải khổ,
phải đau đến mức muốn đẩy anh ra xa cuộc đời cô.

Anh hối hận.

Liệu còn kịp để……….

“ Anh xin lỗi, Yul!”

Anh khẽ lẩm bẩm rồi vùng chạy đi trong đêm tối. Anh biết Yuri cần gì? Và anh
phải làm gì vào lúc này để níu giữ cô?










----------------












Đứng trước cửa phòng bệnh của Yuri, Nichkhun nắm chặt chiếc hộp nhỏ bộc nhung
đỏ trong tay, anh khẽ hít một hơi dài rồi đẩy cửa bước vào. Nụ cười rạng rỡ
trên môi anh bỗng chốc tắt ngấm. Mắt mở tỏ hoảng loạn như phải đối diện với
điều tồi tệ nhất trong đời mình.

Như một đứa trẻ lạc mẹ, anh chầm chậm bước vào giữa gian phòng ánh mắt đảo
quanh tìm kiếm sinh vật mà bản thân vô cùng trân quý. Vị y tá trẻ đang sắp xếp
lại chăn mền trên giường bệnh quay lại nhìn Khun. Cô y tá trẻ mỉm cười nồng
nhiệt khi nhìn thấy vị chủ tịch trẻ phong thái hơn người mà mình vẫn hay gặp
trên các mặt báo. Ôm đống chăn mền trên tay cô ta bước đến gần Nichkhun tỏ ý
muốn giúp đỡ.

“ Tôi có thể giúp gì được cho anh?”

Ánh mắt hoảng loạn từ nãy đến giờ vẫn ngây ngô tìm kiếm sự hiện hữu của Yuri
lúc này mới chầm chậm nhìn vị y tá trẻ, anh cất giọng run run:

“ Cô ấy….bệnh nhân…bệnh nhân ở phòng này đâu rồi?”

“ Cô ấy vừa xuất viện khi nãy.”

“ Cô ấy đi đâu?”

Nichkhun đột nhiên quát lớn với giọng khản đặc khiến cô y tá trẻ thoáng hoảng
sợ khi anh phát cuồng. Cô ta lắp bắp:

“ Hình như là ra sân bay.”












------------------------










Thả người trên bắng ghế dài lạnh lẽo nơi sân bay, Yuri siết chặt chiếc điện
thoại đang rung bần bật trong tay. Cô mím chặt môi thôi không muốn để ý nữa.

Là anh!

Anh không ngừng gọi điện thoại cho cô. Cô không muốn trả lời anh nhưng lại
không chịu tắt máy. Thật ra trong lòng cô muốn gì cô cũng không rõ. Nửa muốn ra
đi, rời xa anh mãi mãi để thôi không còn đau nữa. Nhưng nửa còn lại kêu gào
muốn quay về cạnh anh dù cho có phải đau khổ cùng cực. Gã đàn ông nhẫn tâm này,
cô thực sự yêu, rất rất yêu hắn. Tình cảm cô dành cho anh không ngừng lớn dần
theo thời gian, và càng yêu anh cô càng không muốn hy vọng, không muốn mong
chờ. Bởi lẽ cô và anh sẽ không bao giờ có kết quả.

Vùi mặt vào lòng bàn tay lạnh ngắt, cô hít một hơi dài rồi chầm chậm ấn nút trả
lời.

“ Yul! Em đừng đi mà. Em đang ở đâu?”

Giọng nửa vui mừng nửa lo lắng, hoảng hốt.

“ Anh đừng tìm em.”

Cô nói lạnh lùng. Bàn tay siết chặt đang run rẫy. Không để anh kịp phản ứng gì
cô đã tắt máy, khóa luôn điện thoại và cho vào túi xách bên cạnh. Lúc này đây
cô biết bản thân cần mạnh mẽ để từ bỏ mà bước tiếp. Cô biết bản thân sẽ chẳng
thể nào quên được anh, sẽ mãi mang anh theo trong tim. Nhưng cổ hiểu, đến một
lúc nào đó cô phải dừng lại để chôn vùi tình cảm của cô, xóa nhòa hình bóng của
anh vào sâu kín con tim. Để tiếp tục mơ, tiếp tục nhớ, tiếp tục hy vọng vào một
hạnh phúc khác trên con đường phía trước.










--------------------










Bàn tay siết chặt trên vô lăng, Nichkhun phóng xe bạt mạng trên con đường vắng
vẻ. Tâm trí lúc này hoàn toàn đặt nơi người đàn bà mang tên Kwon Yuri. Trong
tâm trí anh chỉ duy nhất một điều rằng phải đến thật nhanh bên cạnh cô. Trong
phút bất cẩn và nôn nóng Nichkhun đã không nhận thấy đèn giao thông đã chuyển
sang đỏ. Cứ thế lao về phía trước. Chiếc xe bên hông đường đột ngột vọt lên
nhanh khiến anh giật mình bẻ ngoặt tay lái tránh đi. Nhưng không còn kịp nữa.
Anh đã lao vào chiếc xe phía trước.

Theo quán tính đầu anh đập mạnh vào vô lăng.

Bỗng chốc mọi thứ xung quanh tối sầm. Anh ngửi được mùi máu tanh và hơi xăng
quyện vào nhau. Trong phút chốc mọi thứ xung quanh anh nhòe nhoẹt một màu đỏ
thẵm.

Lẽ nào….là ý trời không muốn anh và cô ở bên nhau.














-----------------------












Dù xa anh, nhưng cô vẫn vui, vẫn có thể tiếp tục hy vọng vì giờ đây bên cô đã
có tình yêu của anh tồn tại. Món quà mà thượng đế đã ban tặng cho cô.

Cô đặt tay lên bụng mình, nơi đứa trẻ sau này sẽ gọi cô là mẹ, là tình yêu duy
nhất của anh mà cô mang theo. Món quà quý báu mà cô suýt đã đánh mắt.

Mỉm cười một cách khổ não khi lời thông báo vang vọng bên tai.

[ Hành khách trên chuyến bay từ Hàn Quốc sang Luân đôn xin hãy vào khu cách li.
Chuyến bay sẽ cất cánh trong 10 phút nữa.]

Cô chầm chậm tiến về khu vực cách li, đầu hơi ngoảnh lại về phía sau mỉm cười
buồn bã:

“ Tạm biệt anh!”

TBC:
Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty6/9/2011, 9:28 pm

khóc lunz rùi đây nèk :yoyo20:
mong là sẽ Happy Ending!
Về Đầu Trang Go down
soneyuri
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
soneyuri


Posts : 573
Coins : 548
Thanked : 6

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty7/9/2011, 1:34 pm

waaaaaaaaaaaaaaaaaaa hay quá :yoyo8: cháp mới ra mau nha :yoyo4:

Về Đầu Trang Go down
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥
VIP Member 5
VIP Member 5
♥ [Vy]. Bột Sữa ♥


Posts : 5021
Coins : 5651
Thanked : 509

[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty8/9/2011, 12:33 pm

chap Au oy!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! :yoyo29:
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]   [FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD] - Page 2 Empty

Về Đầu Trang Go down
 
[FANFIC-DRAMA]Lover[ 2PM, SNSD]
Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next
 Similar topics
-
» [Fanfic-Drama] Where Is My Lover ? [YulTi] , [YulYoon]
» [FANFIC-DRAMA] My Endless Lover | Yulsic/JeTi | PG
» [FANFIC+DRAMA] of snsd
» [FANFIC-DRAMA] TẤM CÁM ( SNSD VER)
» [FANFIC - DRAMA] TẤM CÁM SNSD VER

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
...AAVN..Supporting Soshi and Sone... :: Sone :: Fanfiction-
Chuyển đến