...AAVN..Supporting Soshi and Sone...
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

...AAVN..Supporting Soshi and Sone...


 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]

Go down 
+5
Mei.YoonHyun
S9
Heukjinjoo
loveyoonyul_snsd
Pu Yunnie
9 posters
Tác giảThông điệp
Pu Yunnie
VIP Member 4
VIP Member 4
Pu Yunnie


Posts : 1447
Coins : 1742
Thanked : 178

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty11/6/2011, 10:20 am

Xl~ để mọi ng` đợi lâu :)) Pu Wăg chap 3 đey :))

…….


Ca mổ thành công ngoài mong đợi đó là tất cả những gì vị bác sĩ nói với Yoong, cô gái được đưa vào phòng hồi sức đặc biệt để tiếp tục theo dõi và điều trị, Yoong đến bên cạnh giường, khẽ vén những sợi tóc rũ che phủ khuôn mặt, nhẹ nhàng nắm lấy tay mong rằng sẽ truyền 1 chút hơi ấm cho cô gái, quan sát khuôn mặt, và ánh mắt đang nhắm nghiền, lần đầu tiên Yoong thấy mình đang sống, sống có ý nghĩa, cô đã cứu được 1 mạng người, cô đã có thể đưa tay ra để nắm lấy tay cô gái khi cô gái cần sự giúp đỡ nhất. cô không còn thấy mình vô ích nữa. tất cả gánh nặng cô gồng mình chịu đựng trong suốt mười mấy năm qua được vơi bớt phần nào


***



- Yoong. Con lau đống chén này dùm sơ nghen

Cô bé Yoong 5 tuổi hiền lành gật đầu rồi cầm cái khăn và bắt đầu lau đống chén được bày trước mặt. cô bé lau tỉ mỉ từng li từng tí, không bỏ sót bất kỳ vết dơ còn sót lại dù đó là vết cáu bẩn do nhiều năm tích tụ lại, cô bé vẫn cần mẫn lau cho bằng sạch. Chồng chén vơi dần vơi dần, còn lại duy nhất chiếc tô canh lớn. cô bé Yoong loay hoay cầm chiếc tô lớn bằng đôi bàn tay nhỏ bé của mình nhưng chẳng may chiếc tô trượt ra khỏi tay và rơi xỏang xuống nền đất cứng gây nên 1 tiếng động lớn. Sơ từ ngoài sân hốt hoảng chạy vào

- Yoong à con thật vô dụng lau có mấy cái chén cũng không xong, sau này làm gì ăn đây

Cô bé Yoong, nước mắt ngân ngấn nhưng không dám lên tiếng chỉ cúi đầu nhận tội

“xét về mặt nào đó là Yoong nghĩ mình có tội vì cô không cẩn thận, có lẽ cô thật sự vô dụng”


***



Yoong từ từ tỉnh lại khi cảm thấy có cái gì đó động đậy trong tay cô

Đó là các ngón tay của cô gái động đậy

Rồi cô gái từ từ mở mắt

Khung cảnh lạ lẫm

Và 1 khuôn mặt lạ lẫm nhìn cô mừng đến phát khóc

Cô gái cố gắng lấy lại sự tập trung của đầu óc để xác định rõ mình là ai, và đang ở đâu

Nhưng tất cả giống như 1 tờ giấy trắng, không có chút thông tin nào

Cô là ai, vì sao cô ở đây, còn cô gái đang nhìn cô với khuôn mặt mừng rỡ là như thế nào với cô

Cô gái sợ sệt rút tay mình ra khỏi tay Yoong

- Cô là ai, tôi đang ở đâu đây ?

- Tôi là Im Yoong, cô bị tai nạn giao thông nên tôi đã đưa cô vào bệnh viện


Ánh mắt cô gái vô cảm không biểu lộ chút phản ứng ,bởi vì cô không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào phát ra từ Yoong, mặc dù cô trông thấy môi Yoong cử động


Không khí ở đây sao mà tĩnh lặng thế, tĩnh lặng đến đáng sợ, cô không nghe tiếng chim hót dù có vài con chim đang đậu trên cành cây ngoài cửa sổ


Cô chẳng nghe tiếng gió xào xạt dù cô thấy cành cây xô đẩy nhau

Và đáng sợ hơn cả là cô không nghe cả giọng nói của mình


Cô gái ngơ ngơ nhìn quanh, không hiểu chuyện gì đang diễn ra


- Cô tỉnh rồi thì tốt quá, cô tên gì, nhà ở đâu để tôi báo cho người nhà cô


Cô gái cau mày, cố gắng nghe chút âm thanh từ giọng nói của Yoong nhưng tất cả như mot cuốn phim câm, người ta có thể thấy nhân vật nói chuyện nhưng lại không thể nghe họ nói gì

Yoong đực mặt ra không hiểu sao mình hỏi mấy câu rồi mà cô gái vẫn không trả lời, cô lắc tay cô gái mong có sự chú ý từ cô gái

- Này cô ơi

- tôi không nghe cô nói gì hết..cô có thể nói lớn hơn được không


Yoong chết lặng trước cách nói lớn tiếng của cô gái không phải vì nó to hơn bình thường mà nó dẫn Yoong đến 1 ý nghĩ khác

“ cô gái có thể không nghe được nữa”

Yoong luống cuống chạy ra ngoài gọi bác sĩ, Sau 1 hồi kiểm tra, vị bác sĩ chỉ thở dài nói:

- Cô ấy bị chấn thương dây thần kinh thính giác khi bị té đập đầu xuống đất, ngoài ra cô ấy còn bị mất trí nhớ tạm thời vì san chấn tâm lý do đó cô ấy không thể nhớ mình là ai hay gia đình, người thân

- Vậy có nghĩa là cô ấy không nghe được hả bác sĩ


Yoong lo lắng hỏi, vị bác sĩ gật đầu

- Cô ấy cũng không thể về nhà vì không biết gia đình hay tên tuổi của bản thân sao ?

Vị bác sĩ lại gật đầu lần nữa. Yoong thở dài bất lực, ông ta đặt tay lên vai Yoong nói:

- Tôi biết cô chỉ là 1 người qua đường cứu giúp thôi..vì thế nếu cô không muốn chăm sóc cô gái đó thì tôi sẽ giới thiệu cho cô 1 trung tâm nuôi dưỡng người khuyết tật

Yoong không trả lời chỉ cúi đầu suy nghĩ

Vị bác sĩ bỏ đi. Yoong ngẩng đâu lên nhìn về phía phòng cô gái

“ mình phải giải thích cho cô ấy thế nào đây ? rồi đây cô ấy sẽ sống ra sao ?”

Yoong ngập ngừng giây lát trước khi đẩy cửa bước vào

Cô gái ngồi bên mép giường, khuôn mặt đẫm lệ nhìn Yoong

“ tôi không nghe thấy gì hết, mọi thứ đều yên tĩnh, yên tĩnh đến đáng sợ

Yoong lau nước mắt đang rơi dài trên má cô gái, ánh mắt cảm thông chan chứa tình cảm, Yoong với tay lấy cái cặp, xé 1 tờ giấy , hí hoái viết gì đó rồi đưa cho cô gái

“vì tai nạn giao thông nên đầu cô bị đập xuống đất gây chấn thương dây thần kinh thính giác, và đồng thời xóa luôn ký ức của cô, nên cô không thể nhớ gì trong quá khứ ngay cả cái tên mình”

Cô gái đọc tờ giấy, nước mắt rơi lã chã thấm ướt tờ giấy và làm lem vết mực

Yoong quyết định che dấu chi tiết cô gái bị 1 bọn áo đen truy bắt, cô không muốn cô gái phải chịu đựng thêm nữa. Yoong lại viết tiếp rồi đưa cô gái

“ đừng lo, tôi sẽ giúp cô với tất cả khả năng của mình”

Cô gái nhìn Yoong buồn bã rồi ngã xuống giường và khóc nấc lên. Yoong ngồi bên cạnh vỗ lưng cô gái, mong giúp cô gái dịu lại nỗi đau
“đừng khóc. Yoong cảm thấy đau lòng khi thấy những giọt nước mắt đó”

***



Sunny mở cửa phòng bệnh bước vào, thấy cô gái lạ nằm quay lưng về phía cửa còn Yoong thì nằm nửa thân mình trên giường, nửa thân mình dưới đất, Sunny thở dài khẽ lay Yoong dậy, cô không muốn Yoong bị đau lưng khi nằm với tư thế như vậy, Yoong dụi mắt nhìn Sunny rồi hỏi:

- Chị vào lâu chưa ?

- Cũng mới đây thôi, chị đem cơm cho em nè

Sunny dúi hộp cơm vào tay Yoong, Yoong mở hộp cơm ra nhìn 1 lát rồi la lên:

- Cô ấy chưa ăn nữa, để em xuống căntin mua cháo cho cô ấy

- Khỏi chị cũng nấu sẵn luôn rồi


Yoong thoáng ngạc nhiên rồi nhìn Sunny đầy hàm ơn:

- Chị Sunny thật tốt quá. Em cám ơn chị

Sunny đổ cháo ra chén rồi đưa cho Yoong:

- Em kêu cô gái dậy ăn 1 chút đi, từ hôm qua đến giờ chắc chưa ăn gì
Yoong lay nhẹ cô gái, cô gái cựa mình mở đôi mắt sưng húp vì khóc nhiều nhìn Yoong mệt mỏi

Yoong nhanh chóng chụp tờ giấy cây viết

“ dậy ăn 1 ít cháo”

Cô gái lắc đầu rồi nhắm mắt lại ý không muốn ăn uống gì hết

Yoong lại viết 1 dòng khác:

- Cô đừng như thế, ăn 1 ít cháo rồi uống thuốc để sức khỏe mau bình phục nữa trước mắt cô còn 1 quãng đường dài phải đi. cô cũng không muốn mình suốt đời nằm trên giường ốm yếu đúng không ?

Cô gái cau mày ra chiều không hài lòng với câu nói của Yoong, nhưng có lẽ nó có tác dụng khi cô gái gượng dậy, tay với lấy tô cháo. Yoong nhanh chóng giật phắt nó ra khỏi tầm của cô gái đặt nó ra xa hơn rồi viết tiếp:

“Để tôi đút cho cô ăn, cháo nóng lắm không khéo lại phỏng”

Yoong cầm tô cháo, múc 1 thìa lưng lưng cẩn thận thổi 2, 3 lượt rồi mới đưa đến miệng cô gái, cô gái chần chừ lúc đầu nhưng rồi cũng ngoan ngoãn mở miệng để cho Yoong đút. Thấy cảnh tượng đó, Sunny không khỏi bật cười:

- Nhìn 2 đứa cứ như người yêu ấy

- Chị Sunny đừng có nói bậy


Sunny cười miển khi thấy khuôn mặt của Yoong thoáng đỏ ửng trên làn da trắng trẻo, mịn màng. Cô gái thì chẳng biết gì cứ điềm nhiên nhai, nuốt rồi lại được Yoong đút, chẳng mấy chốc, tô cháo đã được giải quyết sạch sẽ, Cô gái toan nằm xuống để chìm vào thế giới riêng của cô, 1 thế giới trắng xóa, không ký ức, không kỷ niệm, không 1 gương mặt quen thuộc nào xuất hiện, cô hoàn toàn cô độc, 1 mình trong đó thì Yoong lấy khăn lau nhẹ lên mép môi của cô gái khiến cô gái bối rối ngượng ngùng đẩy tay Yoong ra và quay mặt đi che dấu cảm xúc lạ đang xâm chiếm khiến tim cô đập nhanh hơn bình thường

1 tờ giấy được chìa ra:

“Tôi chỉ muốn lau vết thức ăn dính trên môi cô thôi mà, cô hãy nghỉ nghơi sớm đi”

Cô gái vùi đầu vào gối, từ từ nhắm mắt lại, Yoong nhìn cô gái bất giác khẽ miển cười bình yên, Sunny ngạc nhiên nhìn chằm chằm Yoong 1 lúc lâu mà Yoong không hề hay biết vì mãi lo ngắm cô gái cứ như 1 thiên thần đang ngon giấc..không muốn phá hỏng giây phút bình yên của Yoong , Sunny lặng lẽ thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng. Cô cũng khẽ miển cười:

- Cuối cùng ngày hạnh phúc cũng đã đến với Yoong rồi

Yoong ngắm cô gái chán chê rồi quay qua tìm Sunny thì cô đã đi từ lâu, Yoong kéo mền lên đắp cho cô gái thì giọng cô gái vang lên dưới tấm mền:

- Cám ơn cô đã giúp đỡ cho tôi

Yoong nhìn vào đôi mắt vẫn còn nhắm nghiền của cô gái, lòng tự dưng trở nên nhẹ nhõm yên bình đến lạ thường, suốt mười mấy năm sống trên đời, cô chưa từng có cảm giác này, cảm giác đứng thẳng người, tự tin vào bản thân có thể làm người khác cảm thấy thoải mái…ít ra trong giây phút này cô tin mình vẫn còn là người tốt

***


“ Yoong sao thấy em ngã mà con không đỡ em dậy, con thật hư quá”
Cô bé Yoong 5 tuổi đứng ngơ ngác nhìn Sơ đang bồng 1 đứa bé khoảng 2, 3 tuổi, thật ra Yoong cũng muốn đỡ em dậy lắm, nhưng vừa đụng tới nó, thằng bé đã khóc ré lên khiến Yoong hoảng sợ không biết làm gì”

“Yoong đã tự dằn vặt mình suốt 1 thời gian dài vì không thể chăm sóc đứa nhỏ hơn đơn giản vì cô thật sự không biết phải làm thế nào, mỗi lần cô cố gắng đến gần những đứa nhỏ hơn, chúng đều khóc lớn và đương nhiên các sơ không cho phép Yoong đến gần chúng nữa, cô cũng không hiểu tại sao lại như thế, cô chỉ muốn làm ai đó cảm thấy thoải mái nhưng trên thực tế lại trở thành điều ngược lại, đến những đứa bé nhỏ cũng không thích cô. Có lẽ cô là 1 người chị tồi tệ

Nhưng có 1 sự thật mà Yoong không biết

Những đứa ghen ghét Yoong đã rỉ tai những đứa bé nhỏ nói Yoong là kẻ xấu xa, là kẻ bắt cóc, ăn thịt con nít, chính vì thế mấy đứa nhỏ đêu rất sợ Yoong

***



Yoong ngồi xuống chiếc ghế đá gần vườn hoa của bệnh viện, cô bắt đầu suy nghĩ về ngày mai, cô chưa từng có thói quen nghĩ vê ngày mai vì đơn giản ngày nào cũng như ngày nào , đi học, đi làm thêm,,, ăn tối, tắm rửa, ngủ rồi lại ăn, ăn rồi lại làm, 1 vòng quay cuộc sống nhàm chán và buồn tẻ. nhưng từ hôm nay, ngày mai sẽ là 1 ngày khác, Yoong sẽ có rất nhiều việc đế làm trong ít nhất 1 tháng tới. cô sẽ phải chăm sóc cho cô gái, cố gắng giúp cô gái quen với cuộc sống mới, và có lẽ là đi tìm người thân cho cô gái, hoặc giúp cô gái nhớ lại mọi chuyện trong quá khứ. Cô không nghĩ mình lại quá lo lắng cho 1 người lạ nhiều như thế. Yoong chưa bao giờ nghĩ cho bản thân mình huống hồ là cho người khác. Tự dưng cô cảm thấy mình trưởng thành và có trách nhiệm. cái trách nhiệm mà cô tự nguyện đeo vào người dù không ai đòi hỏi, không ai ra lệnh. Vì khi cô chăm sóc và giúp đỡ cô gái Yoong cảm thấy mình đang sống chứ không đơn thuần là tồn tại vô hình trên thế gian này

Cô gái mở mắt nhìn xung quanh 1 lần nữa, hy vọng đây chỉ là ác mộng, nhưng dường như tất cả đều rất thật…thật đến nỗi cô nhận biết mình không nghe được gì cả. thật đến nỗi cô hoàn toàn không có 1 khái niệm về bản thân, cô chỉ biết mình là 1 cô gái ngoài ra chẳng có gì cả

Cô cố ngồi dậy, đầu óc hơi choáng 1 tí. Nhưng cảnh vật vẫn rất rõ. Cô gái có đôi mắt to đâu rồi nhỉ. Cô ấy là người duy nhất biết cô trước khi cô được đưa đi bệnh viện, cô có vài điều muốn hỏi cô gái ấy

cô không cần chờ lâu, Yoong đã nhanh chóng quay lại đến ngồi gần cô bấm bấm điện thoại rồi đưa nó cho cô gái

“Cô thấy khỏe được chút nào không ?”
- Tôi thấy đỡ nhiều rồi, à mà cô tên gì ?

“Im Yoona nhưng cô có thể gọi tôi là Yoong”

- Cô gặp tôi trong hoàn cảnh nào ?

Yoong chần chừ 1 hồi lâu rồi mới quyết định trả lời

- Tôi đi học về thấy cô bị xe hơi đụng, chiếc xe bỏ chạy, nên tôi đành đưa cô đi cấp cứu

Cô gái cau mày ra chiều suy nghĩ rất nhiều, cô cố gắng tưởng tượng ra hoàn cảnh 2 người gặp nhau nhưng tất cả đều là tự cô vẽ nên, cô không có chút ấn tượng nào về câu chuyện của Yoong. 1 cách vô thức cô gái đưa tay sờ mặt dây chuyền đeo trên cổ mình. Nhận biết được sự tồn tại của chiếc mặt dây chuyền, cô lôi nó ra và thấy trên đó khắc 3 chữ

“Only for Seohuyn”

- Tên tôi có lẽ là Seohuyn

“Seohuyn Seohuyn, nghe rất quen thuộc, có lẽ nó thật sự là tên mình”

Seohuyn ngước mắt nhìn Yoong, thấy Yoong có vẻ vui mừng vì phát hiện mới này

“Vậy thì tốt quá, bây giờ cô đã biết tên mình, chuyện trí nhớ được phục hồi chỉ là vấn đề thời gian thôi”

Sau đó Yoong dặn dò Seohuyn vài điều trước khi ra về, cô ấy nói cần phải đi học, rồi làm thêm nữa, nhưng hứa sẽ quay lại thăm vào buổi tối

Seohuyn ngủ rồi lại ăn, uống thuốc chích thuốc rồi ngủ và cuối ngày là chờ Yoong đến thăm. cô nhìn lên đồng hồ đã 12 giờ tối rồi nhưng vẫn không thấy bóng dáng Yoong đâu. Seohuyn thở dài lẩm bẩm

“chắc là không đến rồi”

Cảm giác cô đơn trống trải lại tràn về. Yoong là người quen duy nhất của cô và cô dường như cảm thấy mình bắt đầu phụ thuộc vào Yoong, cái cách Yoong lau vết thức ăn cho cô thật trìu mến và dịu dàng, cái cách Yoong nhìn cô, cái nét mặt chăm chú viết thật nhanh 1 mẫu đối thoại để đưa cho cô của Yoong làm trái tim cô đập hụt vài nhịp, dù cô mới biết Yoong chưa được bao lâu nhưng trái tim cô nói rằng đó là 1 cô gái thật sự ấm áp

Seohuyn kéo cái mền đắp qua vai mong tìm kiếm hơi ấm vô hình nào đó mà cô biết dù có đắp 100 cái chăn lên người thì lạnh lẽo , trơ vơ vẫn ám ảnh lấy cô

Cánh cửa phòng khẽ mở khiến tim cô đập loạn lên vì hoảng hốt, có thể là ai, không phải y tá vậy chỉ có thể là 1 kẻ xấu nào đó. Seohuyn sợ hãi la toáng lên:

- Cứu tôi với

Đèn phòng bật sáng, đứng trước mặt cô là Yoong với khuôn mặt mệt mỏi, cô đoán Yoong vừa đi làm thêm về. Yoong ngồi xuống cạnh cô viết gì đó trên điện thoại:

“ cô chưa ngủ sao ?”

- Tôi không ngủ được

“đừng lo lắng gì hết, cứ ngủ ngon, cố gắng nghỉ nghơi uống thuốc đều đặn là được rồi. mọi chuyện khác cứ để Im Yoong này lo cho

- Tại sao cô tốt với tôi vậy Yoong

“tôi không biết chỉ là cô cần giúp đỡ và tôi thì muốn giúp đỡ người khác

- Cám ơn cô

“đừng cám ơn, cô hãy mau chóng khỏe lại đó là lời cám ơn thiết thực nhất, giờ hãy ngủ đi 12 giờ rồi”

- Cô cũng ngủ đi, tôi thấy nét mặt cô mệt mỏi lắm đó

“ừm”

Yoong lấy từ balô 1 cái chăn và 1 hộp thuốc, Yoong lấy 3 viên nuốt trọn, rồi kéo cái ghế sát với giường bệnh.Nhưng Seohuyn ngăn lại:

- Cô lên đây nằm với tôi đi, nằm như thế sẽ bị đau lưng đó

“ không sao ? tôi ngủ xấu tính lắm hay quãy đạp lung tung”

- Nhưng cô nằm như thế tôi cũng không ngủ được

Yoong ngước mắt nhìn Seohuyn, chần chừ vài phút, nhưng cô cũng leo lên nằm cạnh, không biết là Yoong sợ Seohuyn không thoải mái nên cố tình nằm sát ra phía đầu giường hay vì cô không thoải mái vì khoảng cách gần gũi giữa cô và Seohuyn là quá nhỏ, Seohuyn ngắm tấm lưng Yoong từ đằng sau bất giác cảm thấy an toàn. Mặc dù việc không còn nghe được cũng như bị mất trí nhớ là điều tồi tệ nhưng ít ra cô gặp được 1 người tốt như Yoong

Nhờ Yoong mà cô tin mình có thể sống tiếp được

Nhờ Yoong cô tin mình đủ mạnh mẽ để đối mặt với số mệnh khắc nghiệt

Nhờ Yoong mà cô thấy ngày mai và những ngày sau không còn đáng sợ như cô tưởng tượng

Cô nợ Yoong rất nhiều
Về Đầu Trang Go down
Pu Yunnie
VIP Member 4
VIP Member 4
Pu Yunnie


Posts : 1447
Coins : 1742
Thanked : 178

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty11/6/2011, 1:45 pm

đừg bơ màk TT-TT sao lần nào cũg tự em zựt tem zị chứ TT-TT
Về Đầu Trang Go down
loveyoonyul_snsd
VIP Member 5
VIP Member 5
loveyoonyul_snsd


Posts : 2251
Coins : 2597
Thanked : 147

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty11/6/2011, 1:46 pm

bạn đừng có lo, cứ viết tiếp đi mình sẽ ủng hộ :yoyo8:
Về Đầu Trang Go down
http://me.zing.vn/doreedo/profile
Heukjinjoo
VIP Member 2
VIP Member 2
Heukjinjoo


Posts : 1280
Coins : 1495
Thanked : 106

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty11/6/2011, 1:59 pm


^
^
^
bạn ở trên
fic này đâu phải bạn ý viết

sao bạn ko post đại cái tới 5x lun y cho hot

Về Đầu Trang Go down
http://me.zing.vn/yuiyui7/profile
S9
Chúng em yêu Siêu Ngoan Siêu Đẹp
Chúng em yêu Siêu Ngoan Siêu Đẹp
S9


Posts : 327
Coins : 354
Thanked : 4

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty11/6/2011, 2:00 pm

Vít típ đi :nini48:
Hay lém :yoyo8:
Về Đầu Trang Go down
Mei.YoonHyun
Golden Member 2
Golden Member 2
Mei.YoonHyun


Posts : 710
Coins : 1230
Thanked : 195

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty12/6/2011, 2:41 pm

Fic nỳ bên soshivn hiện đag đến chap 56 đọc mà thấy thảm hichic..
Về Đầu Trang Go down
Pu Yunnie
VIP Member 4
VIP Member 4
Pu Yunnie


Posts : 1447
Coins : 1742
Thanked : 178

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty12/6/2011, 2:56 pm

ta tug chap 4 , 5, 6 ,7 ,8 ,9 cùg 1 lúc đey *đợi nhá*
Về Đầu Trang Go down
Bụi Bi
Chồng ♥ Taeny
Bụi Bi


Posts : 782
Coins : 1303
Thanked : 60

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty12/6/2011, 6:20 pm

Fic bên SSVN mà sao k thấy Cre gì hết âậy ?

DEL bài nếu k có ghi rõ nguồn
Về Đầu Trang Go down
https://www.youtube.com/user/nhociker
JungMinSu.D0ngBangShiDae
VIP Member 5
VIP Member 5
JungMinSu.D0ngBangShiDae


Posts : 1587
Coins : 2597
Thanked : 295

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty12/6/2011, 6:21 pm

cố poat đi e ,ss ủng hộ. fic này hay ,s1 k đọc thì phí.
5ting nhá :yoyo12:
p/S: ghi nguồn vô nhá
Về Đầu Trang Go down
Pu Yunnie
VIP Member 4
VIP Member 4
Pu Yunnie


Posts : 1447
Coins : 1742
Thanked : 178

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty12/6/2011, 6:24 pm

hết sửa đc gòi :(( đừg del màk :(( em sẽ sửa ở bài sau :((
Về Đầu Trang Go down
Ran.xD
VIP Member 5
VIP Member 5
Ran.xD


Posts : 1820
Coins : 2110
Thanked : 165

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty12/6/2011, 8:27 pm

@ Pu :
- Típ nhá!
Về Đầu Trang Go down
Pu Yunnie
VIP Member 4
VIP Member 4
Pu Yunnie


Posts : 1447
Coins : 1742
Thanked : 178

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty12/6/2011, 8:30 pm

wăg chap 4 ,5 ,6 lun gòy
Về Đầu Trang Go down
Tồ-tie
VIP Member 4
VIP Member 4
Tồ-tie


Posts : 1420
Coins : 1719
Thanked : 141

[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty12/6/2011, 8:36 pm

Pu figthing ~ Ủng hộ Pu
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]    [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]  Empty

Về Đầu Trang Go down
 
[FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 [Wăng đey]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [FANFIC] Bleeding Love - chap 1
» [FANFIC] Bleeding Love ra chap 57 rùi
» [FANFIC] Bleeding Love - Chap 3 , 4, 5, 6, 7, 8, 9 *cười*
» [FANFIC] Bleeding Love - tung chap 2
» [FANFIC-LONGFIC] I Love Osin | Yusic | PG-13 | END chap 23 [Chap 23]

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
...AAVN..Supporting Soshi and Sone... :: Sone :: Fanfiction-
Chuyển đến