|
| [FANFIC]Tiếng gọi tử thần | |
|
+3hoangtubongdem sweetdreamxm bukute_luv_yoonyulhyun 7 posters | Tác giả | Thông điệp |
---|
bukute_luv_yoonyulhyun Chúng em yêu Siêu Ngoan Siêu Đẹp
Posts : 361 Coins : 391 Thanked : 9
| Tiêu đề: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 25/5/2011, 4:00 pm | |
| CHAP 1: TIẾNG VỌNG CỦA BÓNG ĐÊM
***** Màn sương mỗi lúc một dày hơn, trắng xốp, lạnh buốt khiến cơ thể trở nên tê dại. không gian nhuốm màu u ám lạ thường. những con hẻm nhỏ quanh co, tăm tối, ẩm ướt cứ hiện ra nối tiếp nhau tựa một mê cung vô tận bao trùm bởi bóng đêm vô tận.
Không gian yên ắng, lạnh lẻo đặc quánh mùi của bóng tối, của một thế giới bí ẩn , lạ lẫm. Và đáng sợ hơn là mùi của sự chết chóc hiện diện trong từng phân tử không khí.
“Mình đang ở đâu thế này? Mình đang mơ ư?”
Giấc mơ thật kì lạ, không gian xung quanh khiến Nichkhun, một chàng trai mạnh mẽ và can trường cũng phải gợn người. Cảm giác lành lạnh chạy dọc sống lưng khiến cậu khẽ rùng mình.
Bản năng sinh tồn thôi thúc Khun phải chạy thật nhanh về phía trước, phải thoát khỏi nơi tối tăm này. Không đc ngoảnh đầu nhìn về phía sau hay bất cứ điều j xung quanh. Bóng tối đang đuổi theo cậu. Khun cảm nhận đc nó đang ở rất gần, gần đến nỗi có thể tóm lấy cậu bất cứ lúc nào nếu ngoãnh đầu lại gọi chúng. Mưa, từng hạt từng hạt thụt lùi dần về phía sau rơi xuống con đường đen thẫm, vỡ ào tan vào màn mưa tạo ra một thứ hộp âm kì dị, khác thường.
Khun cứ chạy mãi, chạy mãi băng qua những ngõ tối vô tận cứ hiện ra hết khúc quanh này đến khúc quanh khác.
Chưa bao giờ cậu cảm thấy mình yếu đuối, nhỏ bé như lúc này. Đôi chân mỏi dừ, tê dại khiến cậu không còn sức để chạy nữa. tự nhủ vs mình rằng: mọi thứ sắp kết thúc thật rồi sao?
“Không, mình không muốn kết thúc cuộc sống này một cách kì lạ và hoang tưởng như thế này”. Nichkhun tự nhủ. Cậu đang đang sở hữu tất cả những gì tốt đẹp nhất, cậu không thể từ bỏ….
Dòng suy nghĩ bỗng đứt quãng bởi một tiếng gọi the thẻ như đc vọng đến từ một thế giới xa xôi nào đó. Tiếng nói của một cô gái. Đúng là một cô gái. Giọng nói như một làn gió thanh tân nhưng lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, cô độc trong từng âm điệu. giọng nói mỗi lúc một gần hơn, tựa như một lời thì thào bên tai :
"Nichkhun! Chàng hãy đến đây cùng tôi ."
Giọng nói vang lên tựa một lời van nài, cầu khẩn nhưng lại ấn chứa một uy lực mạnh mẽ.
"Cô là ai? Cô đang ở đâu?"
Khun đưa mắt tìm kiếm. Chẳng có ai cả. cô ta là ai ? sao lại biết tên mình ?
" Chàng hãy mau đến đây . Tôi chờ chàng."
Giọng nói vẫn đều đều vang bên tai.
"Thật ra cô là ai? Cô muốn gì ở tôi?"
Cậu thét lên điên loạn.
Á aaaaaaa.
"Oppa , oppa. Anh bị sao thế ?"
Là tiếng của Jessica em gái Khun. Nó đang hoảng hốt.
Lưng áo cậu ướt đẫm mồ hôi, tay chân gã rời không chút sức lực. hốc mắt khô khốc, đau nhứt. Nichkhun từ từ hé mắt ra một cách khó nhọc. Là ánh nắng, đúng là ánh nắng thật rồi. Không gian quá đỗi quen thuộc nhưng h đây lại khiến Khun ngỡ ngàng. Đưa mắt nhìn khắp phòng như tìm kiếm điều gì đó. Nhận ra thái độ khác thường của anh trai Sica nắm lấy tay Khun lay mạnh. Giọng cô gần như thét lên:
"Anh hai! Anh có sao không?"
Giọng Sica lo lắng. cậu không muốn cô em gái lắm chuyện của mình bận tâm rồi lại cằn nhằn, hỏi han đủ chuyện. Khun xua tay đuổi em gái ra ngoài :
" Chẳng có j đâu thưa bà chị. Còn bây giờ ra ngoài đi cho tôi nhờ."
Cô em gái vẫn chẳng chịu im lặng hỏi dồn dập chẳng chịu ra ngoài. Khun bực bội quát:
_"Anh phải thay đồ đi học em ko ra ngoài chẳng lẽ muốn nhìn cảnh anh thoát y hỡ ?"
Lúc này Sica mới chịu lủi thủi ra ngoài. Ko quên ném lại cái nhìn sắc lẻm về phía cậu.
Giờ trong phòng chỉ còn lại Khun với những dòng suy nghĩ miên man , hỗn độn.
Là một giấc mơ sao?
Một giấc mơ kì lạ và rất thật.
Một dự cảm chẳng hay khiến chàng trai trẻ chợt rùng mình.
*****
Chưa bao giờ mặt trời lại gay gắt, đáng ghét như lúc này. Cái nắng nóng kinh khủng đầu tháng 3 khiến một làn nước thanh mát cũng có thể gắt gỏng, nổi giận bất cứ lúc nào như ả tiểu thư kiêu kì.
Từng vạt nắng trải dài phủ kín các dãy hành lang hun hút. Những hạt nắng rực rỡ tinh nghịch bám lên những cái bóng đi đi lại lại dưới khoảng sân rộng như những con tiểu yêu tinh phá phách.
ở một góc khuất tách biệt với sự ồn ào ngoài kia. Nichkhun lặng lẽ ngồi cạnh Victoria nắm chặt đôi bàn tay bé nhỏ, tựa đầu vào vai cô một cách mệt mỏi. Nỗi khiếp sợ bởi cơn ác mộng tối qua vẫn đeo bám lấy cậu. Tự nhủ rằng đó chỉ là một giấc mơ , nhưng suy nghĩ ấy vẫn không khiến tâm trạng Khun dễ chịu hơn tí nào.
Cái mà lúc này cậu cần là sự yên bình, nhẹ nhỏm chẳng mảy may ồn ào. Khun biết người duy nhất có thể mang đến cho cậu cảm giác ấy lúc này chính là vic. Cô người yêu bé nhỏ mà cậu hết mực thương yêu.
Victoria là một cô gái ngọt ngào, hoạt bát, nhưng Khun thì lại thích sự trầm lặng. Tuy không thể hòan toàn thay đổi bản thân mình để dung hòa với Khun một cách tuyệt đối, nhưng Vic biết khi nào thì nên thinh lặng lúc ở cạnh anh.
Lúc này cũng thế, cô chỉ im lặng ngồi cạnh Khun, lắng nghe từng nhịp thở khe khẽ qua vai cô.
Như cảm nhận đc sự bất ổn tồn tại nơi người cô yêu Vic khẽ lên tiếng:
“Có chuyện gì bất ổn khiến anh lo lắng ư?”
Cô đưa mắt nhìn Khun chờ đợi nhưng anh chỉ lặng lẽ lắc đầu. mở to mắt nhìn thẳng vào mắt anh Vic nói như nghi ngờ:
“ anh đang nói dối có phải không?” “ đừng để em phải lo lắng chứ?”
Nichkhun khẽ mỉm cười xoa đầu cô :
“ Chẳng có chuyện gì đâu cưng ạ!” “ anh chỉ hơi thiếu ngủ nên mệt mỏi thôi”
Vic nghiêng đầu nhìn anh tinh nghịch:
“ thật chứ?”
Rồi bất chợt cô đặt một nụ hôn nhẹ lên môi anh, mỉm cười:
“ Hãy nói cho em biết khi có điều bất ổn với anh, nhé!”
Khun chỉ biết siết lấy bàn tay ấy để mãi mãi giữ chặt cô.
Em nào biết chỉ một nụ cười của em đã khiến mọi buồn phiền trong tôi vụt mất. Em ngây thơ quá, trong sáng quá! Thật may mắn khi có em bên cạnh.
*****
Khun! Nichkhun tôi đã chờ chàng rất lâu sao chàng ko đến ? Khun……. Là con đường trong giấc mơ tối qua. _ Chết tiệt. lại giấc mơ quỷ quái tối qua. Nichkhun thét lên đầy bực dọc. Tiếng nói của người con gái bí ẩn lại vang lên. Mỗi lúc một gần mỗi lúc một rõ hơn. Nhắm hướng giọng nói phát ra mà đi. Những ngỏ nhỏ lùi dần về phía sau và cạnh tưởng trước mặt khiên Nichkhun dại người.
TBC:
Nó đang ở rất gần
“Cuối cùng chàng cũng đã đến. tôi chờ chàng rất lâu rồi đấy!”
một ác thần vs khuôn mặt trắng xanh trong suốt, những đường gân màu màu đen chằng chịt bên dưới lớp da mỏng manh. Hốc mắt sâu thẵm ánh lên cái nhìn tàn bạo và ma mị
Cre: 360kpop Author: Toriki (không phải của mình) | |
| | | bukute_luv_yoonyulhyun Chúng em yêu Siêu Ngoan Siêu Đẹp
Posts : 361 Coins : 391 Thanked : 9
| Tiêu đề: Re: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 25/5/2011, 4:03 pm | |
| CHAP 2: SỨ GIẢ BÓNG TỐI
Chưa bao giờ nỗi sợ hãi với Khun dữ dội và mãnh liệt như lúc này. Cảnh tượng trước mắt như muốn nhấn chìm cậu vào bóng tối.
Những ngỏ hẻm u ám, tỉnh mịch sẽ chẳng là j so với không gian phía trước. một nghĩa trang hắc ám, hoang tàn. Không gian choáng kín một màu xám đen kì dị. những nấm mộ thưa thớt mọc lên rải rác khắp khu đất rộng lớn. Có lẽ cây cối là một thứ xa xỉ đối vs khu nghĩa trang này. Thấp thoáng chỉ thấy một vài thân cây khô héo, ủ rủ.
Nhưng kì lạ thay, thoáng trong màn sương dày là một khu rừng phong đỏ lá sừng sững trong đêm. Hai không gian hoàn toàn đối lập.
Khung cảnh ma quái, lạnh lẽo đến ngạt thở.
Dù cảnh tượng trước mắt khiến Khun gần như tê dại và mất phương hướng. nhưng, với một chàng trai mạnh mẽ và gan lì như Khun thật sự lúc này không phải thời điểm thích hợp để hoảng sợ và rối loạn như một kẻ yếu đuối.
Như có một uy lực nào đó thúc giục Nichkhun tiến về phía trước, nơi có sự hiện diện của cánh rừng ma quái.
Nó đang ở rất gần
Tiếng gọi của cô gái đã im bặt tự bao gio. thay vào đó là tiếng sáo, với những âm điệu nhẹ dịu tựa một làn gió khẽ thổi qua. Tiếng sao mỗi lúc một gần mỗi lúc một du dương vs những âm điệu đến nao lòng. Khiến trong lòng dâng lên những cảm xúc khó tả. cay đắng, tủi hờn, da diết nhưng lại chất chứa niềm thù hận mãnh liệt.
Cố gắng thoát khỏi sự thu hút ma mị phát ra từ tiếng sáo. khun đưa mắt nhìn khắp nơi. Chợt tầm nhìn của cậu dừng lại trên một tán phong vướn dài vào không trung. Bóng một người con gái trong chiếc áo choàng đen tóc xõa dài đang ngồi vắt vẻo trên cao giữa những đốm lân tinh lấp lánh. Khuôn mặt nàng sáng trong, thánh thiện nhưng lại phản phất sự lạnh giá và tràn đầy thù hận. Đôi mắt nàng như một đáy hồ sâu thẳm, phẳng lặng và u ám.con ngươi to tròn với hành mi dày phủ rợp ấy dường như ẩn chứa một uy lực đặc biệt có thể điều khiển bất cứ ai.
Thiên thần trong đêm tối với đôi mắt không đáy ấy nhìn Khun cất tiếng nói nhẹ nhàng, thanh khiết:
“Cuối cùng chàng cũng đã đến. tôi chờ chàng rất lâu rồi đấy!”
Nét mặt bình thản không chút biểu cảm tựa như một người bạn lâu ngày không gặp của cô gái khiến Khun hơi bất ngờ.
“Cô là ai? Sao lại phải chờ tôi?”
Khun ngước nhìn người con gái ở trên cao,chờ đợi một câu trả lời thỏa đáng cho những gì đang xảy ra.
Tựa như lướt trên những đốm lân tinh huyền ảo, mái tóc cô gái bí ẩn lúc này tung bay trong gió kì dị như nhưng con bọ lông đen óng ánh. Chẳng mấy chốc cô đã kề sát bên Nichkhun. Khoảng cách gần đến nỗi Khun có thể cảm nhận đc hơi thở ẩm lạnh của nàng. Đôi mắt không đáy ấy nhìn cậu vs cái nhìn xuyên thấu chất chứa nỗi niềm u ẩn chính cậu cũng không thể nói rõ. Có lẽ đó là sự đan xen giữa những cung bậc cảm xúc mâu thuẫn, giữa tình yêu mãnh liệt và lòng thù hận sâu sắc chăng?
Đôi môi đỏ thắm xinh đẹp đang kề sát khun khe khẽ:
“ Chàng quên tôi thật rồi sao?”
Cậu không hiểu người con gái đối diện đang nói j. cậu và cô ta có quen biết nhau sao? Quả thật Khun chưa bao giờ gặp người con gái xinh đẹp bí ẩn này . nhưng, trong tiềm thức khuôn mặt này, con người này dường như rất thân thuộc và đặc biệt.
“Thật ra cô là ai? Ta có quen biết nhau sao?”
Khóe môi đỏ thắm đầy mê hoặc của người đối diện hếch lên nở một nụ cười bí hiểm. nét mặt bình thản ấy nói chậm rãi như thể chỉ đơn giản là một lời giới thiệu không hơn không kém:
“tôi là: THẦN CHẾT.”
Hai tiếng thần chết vang lên nhẹ nhàng nhưng đủ để nhấn chiềm tất cả vào sự sợ hãi, hoãn loạn.
Nhưng dù thế nào đi nữa, vào lúc này Nichkhun ko cho phép bản thân nao núng. Nhìn thẳng vào mắt người đối diện ,Khun nói với sự thách thức và mỉa mai:
“THẦN CHẾT!”
Cậu nhếch môi cười khinh bỉ
“Cô tưởng tôi sẽ tin vào cái điều hoang đường mà cô vừa nói ư? Thử chứng minh xem nào!”
Cô gái im lặng không đáp, xoay người về phía sau. Rồi bất chợt quay lại phía chàng trai đang mỉm cười nửa miệng. khuôn mặt thánh thiện đã biến đâu mất nhường chỗ cho một ác thần vs khuôn mặt trắng xanh trong suốt, những đường gân màu màu đen chằng chịt bên dưới lớp da mỏng manh. Hốc mắt sâu thẵm ánh lên cái nhìn tàn bạo và ma mị.khóe miệng đỏ lòm như đc tô điểm bằng máu tươi khiến gương mặt càng trở nên ma quái lạ thường.
Bàn tay vs những móng vuốt sắc nhọn vươn dài về phía chàng trai trẻ đang kinh hoàng nhìn cảnh tượng xảy ra trước mắt. Những móng tay đỏ như máu túm lấy cổ Khun từ từ nhấc bổng lên không trung. Bàn tay siết lấy cậu mỗi lúc một chặt hơn. Những vết cấu khiến cổ Khun rát buốt nhưng tồi tệ hơn là Khun ko tài nào thở đc tựa như buồng phổi bị rút hết không khí và bị bóp vụn thành từng mảnh.
Có thật đây là giấc mơ không? Nỗi đau xác thịt và sự hoản loạn tinh thần rất thật, như nói rằng đây ko phải một cơn ác mộng bình thường.
Bất ngờ bàn tay thả lỏng ra và ném mạnh chàng trai vào gốc thụ trơ cứng. Đầu Nichkhun như muốn vỡ vụn, máu tứ những vết cấu ở cổ cứ rỉ ra không ngừng. cố lấy lại nhịp thở đều đặn Khun gượng dậy trong đau nhức nhìn cô gái thù hận nói nhanh :
“ Thật ra cô muốn gì ở tôi?”
Người con gái đối diện vẫn bình thản nhìn Nichkhun vs đôi mắt phẳng lặng tựa nước hồ thu. Lúc này ngửa mặt nhìn lên khoảng trời đen tối bật cười khanh khách. Giọng cười chua xót, mỉa mai và chất chứa nỗi niềm đau đớn, thù hận.
Sau tràng cười, cô lấy lại vẻ bình thản, lạnh lúng nói :
“ Nếu tôi nói rằng: chàng sắp chết chàng có tin ko?”
Nichkhun đờ đẫn ko thốt nên lời. cô gái đối diện( à ko. Thần chết mới đúng) vẫn nói chậm rãi vs khuôn mặt ko chút biểu lộ cảm xúc:
“ Và tôi là thần chết. tôi có nghĩa vụ mang chàng đi.”
Nichkhun ko tin. Cậu không thể tin vào câu chuyện hoang đường này đc. Một chàng trai thông minh, trẻ trung như cậu thì có lí do j để chết chứ?
“Thật hoang đường”_ Khun rít lên.
Thần chết vẫn không chiu buông tha:
“Thật khó tin nhưng lại là sự thật. và chàng không có khả năng phản khán lại đc.”
TBC:
Nỗi đau xác thịt đã mờ nhạt tự bao giờ, nhưng sự ám ảnh tinh thần, nỗi kinh hòang vẫn vẹn nguyên như đêm ấy.
“Ta chọn chàng vì….. mối nhân duyên xa xưa của chúng ta.”
“ Câu chuyện về người con gái đã bán linh hồn cho quỷ dữ chỉ vì một chữ :yêu.”
Cre:360kpop | |
| | | bukute_luv_yoonyulhyun Chúng em yêu Siêu Ngoan Siêu Đẹp
Posts : 361 Coins : 391 Thanked : 9
| Tiêu đề: Re: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 25/5/2011, 4:04 pm | |
| Fic hay thì thanks hộ Bu nha! | |
| | | bukute_luv_yoonyulhyun Chúng em yêu Siêu Ngoan Siêu Đẹp
Posts : 361 Coins : 391 Thanked : 9
| Tiêu đề: Re: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 25/5/2011, 4:05 pm | |
| CHAP 3: ÁM ẢNH
Ngôi trường danh giá mà Nichkhun đang theo học là kiểu mẫu điển hình cho lối kiến trúc cổ kính theo phong cách Italia thập niên 70, gợi nên sự xưa cũ đến ngạt thở, vs những dãy hành lang vòng cung hình êlip bao lấy khoảng sân trường rộng lớn tựa như một đấu trường la mã kì vĩ. Không gian hùng vĩ, trang nghiêm, cổ kính choáng ngợp ấy chẳng gợi nên cảm giác của một ngôi trường thường thấy nói một cách khác nó xa lạ và tách biệt .Trông chẳng khác gì một phần của thành phố Rôma thu nhỏ .
Nhưng ở nơi đây, điều khiến Khun thích thú chẳng phải không gian cổ kính, phòng óc đậm chất xa xưa đặc trưng hay bất cứ thứ gì tạo nên sự lộng lẫy, biệt lập cho môi trường cậu đang học tập.
Tầng thượng cũ kĩ, hoang vắng có phần hơi đổ nát là tất cả những gì Khun cần, nơi yên bình và lí tưởng để cậu trốn tránh, nghĩ ngơi.
Và lúc này đây, không gian thân thuộc ấy lại là nơi để Khun dừng chân sau cuộc rượt đuổi với tử thần. không gian bí mật này cả Victoria đáng yêu của cậu cũng không hề biết. nơi này là của cậu, chỉ thuộc về riêng cậu mà thôi.
Đã 2 tháng trôi qua. Cuộc sống của Khun vẫn thế, cứ trôi qua trong dòng thời gian tất bật. Vic vẫn ở cạnh bên Khun, sẵn sàng chia sẻ với Khun tất cả mọi chuyện. Nhưng, chẳng hiểu sao khun ko thể nói bất cứ điều gì với cô cả. Làm sao có thể nói với Vic rằng khi ở cạnh cô cậu luôn nghĩ về người con gái tử thần xinh đẹp trong giấc mơ cơ chứ!
Mọi người, kể cả Vic vẫn nghĩ Khun vẫn ổn không một chút khác thường. Vẫn nhìn và ngưỡng mộ cậu như một chàng trai hoàn hảo với mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống. Nhưng mấy ai biết rằng đằng sau cái vỏ bọc may mắn, hạnh phúc nơi cuộc sống thường nhật Nichkhun đang phải đối mặt vs nỗi khiếp sợ to lớn đến nhường nào.Giấc ngủ và đêm tối vs cậu là cực hình, là sự đày đọa
Nỗi đau xác thịt đã mờ nhạt tự bao giờ, nhưng sự ám ảnh tinh thần, nỗi kinh hòang vẫn vẹn nguyên như đêm ấy.
*****
Nichkhun không thể tin vào tai mình đc nữa. Tất cả là sự thật sao? mọi chuyện thật hoang đường. Nhưng, cô gái đối diện có thừa quyền năng để thực hiện những j cô ta đã nói.
Trong tích tắc Khun ngẩng đầu nhìn vào người đối diện đang hướng về cậu đầy thách thức và ngạo nghễ. Khun biết đây là một giấc mơ, chính xác! Đây chỉ là một giấc mơ.
“ Hãy nói cho tôi biết đây chỉ là cơn ác mộng thôi phải không? Tôi biết mà”_ như một sự vùng vẫy cố bấu víu vào hy vọng cuối cùng, cậu nhìn thần chết như chờ đợi sự cứu vớt .
Thần chết bật cười lạnh lẽo:
“Chàng nói ko sai Nichkhun ạ! Quả thật đây là một giấc mơ.”
Sự nhẹ nhỏm trong Khun vừa thoáng qua đã nhanh chóng bị đánh bật bởi những lời nói đứt quãng của tử thần.
“ Nhưng , tôi là ai nào? Tôi là thần chết. Tôi thừa khả năng bước vào giấc mơ của chàng. Để thông báo cho chàng biết: Chàng sắp chết.”
Gương mặt vô hồn không biểu cảm lại cười vang ngạo nghễ .
“ Không! Sao tôi lại phải chết? sao lại là tôi?”
“ Sao lại là chàng ư?”_ thần chết nhìn Nichkhun vs cái nhìn sâu thẳm không đáy_ “Là do số mệnh đấy!”_ khóe môi đỏ mọng hơi hếch lên một nụ cười chóng vánh_ “và vì tôi đã chọn chàng.”
“ Tại sao cô lại chọn tôi?”_ Nichkhun hét lên giận dữ
Xoay lưng lại vs Khun, thần chết im lặng nhìn lên khoảng trời xa rộng, cơ mặt giãn ra những đường gân máu kì dị đã biến mất nhừơng sự ngự trị cho nỗi u uất, yếu đuối. Trông cô lúc này hoàn toàn lạ lẫm với vẻ mặt đáng sợ của một thần chết, tựa một thiên sứ cô đơn.
Sau sự im lặng, nữ tử thần nhẹ nhàng cất tiếng:
“Ta chọn chàng vì….. mối nhân duyên xa xưa của chúng ta.”
“Nhân duyên?”
Câu trả lời khiến cậu ngạc nhiên tột độ. Bất chợt Tử thần lên tiếng.
“ Chàng có muốn nghe tôi kể một câu chuyện không?”
Khun không trả lời chỉ lặng im chờ đợi.
“ Câu chuyện về người con gái đã bán linh hồn cho quỷ dữ chỉ vì một chữ :yêu.”
Giọng nói tử thần nghèn nghẹn, u ẩn:
“và người đưa nàng vào cõi bất tử không ai khác chính là người mà nàng yêu thương”
BTC:
“ Sợ đây là lần cuối cùng đc ở trong vòng tay anh.”
“Các người cầu xin tôi tha thứ sau khi đạp đổ mọi niềm tin trong tôi ư?”
“Điều kiện đó là….Yuri phải bán linh hồn cho hắn”
Cre: 360kpop | |
| | | sweetdreamxm VIP Member 5
Posts : 1977 Coins : 2503 Thanked : 228
| Tiêu đề: Re: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 25/5/2011, 4:08 pm | |
| thần chết là yul sao :yoyo5: mềnh thik là na hơn. | |
| | | hoangtubongdem Member
Posts : 197 Coins : 188 Thanked : 2
| Tiêu đề: Re: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 25/5/2011, 4:23 pm | |
| nhìn cái chữ kí của au biết ngay thần chết là yul rồi | |
| | | X.O.X.O
Posts : 1 Coins : 1 Thanked : 0
| Tiêu đề: Re: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 21/6/2011, 8:03 pm | |
| Mình nghỉ là bạn nên pm cho Toriki biết rằng fic của bạn ấy được post bên đây.
Nếu bạn ấy biết được, thì phiền cho bạn lắm đấy
:co50: | |
| | | p3sam_l0v3s9
Posts : 32 Coins : 33 Thanked : 0
| Tiêu đề: Re: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 21/6/2011, 8:15 pm | |
| Vic ah` e nổi tiếng thiệt á, ngưỡng mộ wá đi | |
| | | loveyoonyul_snsd VIP Member 5
Posts : 2251 Coins : 2597 Thanked : 147
| Tiêu đề: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 21/6/2011, 8:22 pm | |
| Truyện ma á.....Sao thần chết là Yul được chứ.....mà đừng có cho thần chết là Yoong nhá !!! Tui không thích YoonYul là thần chết :yoyo3: | |
| | | raincry
Posts : 63 Coins : 114 Thanked : 22
| Tiêu đề: Re: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần 21/6/2011, 9:03 pm | |
| Fic này mình đã đọc bên 360kpop fic khá hay mà Yul là nữ chính thần tượng số 1 trong lòng mình nên mình đã theo dõi đến end fic. Nếu au post ở đây mình rất vui nhưng au xin phép chủ fic chưa. Nếu chưa thì nên vs toriki một câu và bạn nên link fic như thế mới tôn trọng chủ fic. Mình nói thế có gì bạn đừng giận nhé. Chỉ vì mình rất ngưỡng mộ toriki bởi các fic viết về Yul của bạn ấy rất hay. Fic Sin chẳng hạn. Nên nếu mình nói có gì không phải thì cho mình xin lỗi nhé. Fic khá dài đấy bạn hãy post hết nhé. Mình luôn ủng hộ bạn.
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: [FANFIC]Tiếng gọi tử thần | |
| |
| | | | [FANFIC]Tiếng gọi tử thần | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |