vj_iu_sunny Golden Member 2
Posts : 704 Coins : 814 Thanked : 32
| Tiêu đề: [FANFIC - HORORR] CHIẾC BÓNG l SunHyo l G 16/6/2012, 3:07 pm | |
| Author: vj_iu_sunny Rating: G Category: Hororr (nhưng không có kinh dị, chỉ lả ma thôi) Pairings: SunHyo, SeoHyun (em gái Sunny) và Yuri (bạn Sún) Note: Đây là link mình đã đăng kí : http://www.antiafsvn.com/t16871p300-ask-fanfic-yeu-cau-fanfic-ong-mo-ang-ki-list-fanfic#669757
Chiếc bóng
''Có người nói ma đáng sợ, nhưng với Sunny nó không đáng sợ gì hết.......''
Chap 1 YuRi's Pov Sunny đến tìm tôi vào 1 buổi sáng thứ 7. Cậu ấy gọi sớm lắm, lúc tôi còn vẫn lười biếng trên giường, ngủ theo thói quen của 1 ngày cuối tuần. Định cằn nhằn mấy câu nhưng nghe tiếng Sunny thều thào trong điện thoại, tôi biết có chuyện chẳng lành đối với người bạn thân, nên thôi. Mở cửa cho Sunny bước vào, tôi ngạc nhiên và suýt nữa tưởng là ai. Mới gặp cậu ấy 1 tuần trước, còn bảnh bao lắm mà sao giờ rũ rượi dữ vậy. Đến nơi, Sunny thả người trên chiếc giường của tôi như không còn 1 chút sinh lực nào hết. Có lẽ cậu ấy vừa trải qa 1 cú sốc ghê lắm nên mới ra nông nỗi này.Tôi không kiên nhẫn được nữa nên hỏi: -Có chuyện gì vậy? -Yuri, cậu tin trên đời này có ma không? Tôi định bật cười trước câu hỏi của Sunny nhưng thấy bộ dạng của cậu ấy lúc này không giống như đùa, nên hỏi ngược lại: -Hỏi chi vậy, chẳng lẽ cậu gặp ma sao? Sunny ôm đầu thiểu não: -Đúng vậy. Đó là lý do tớ đến gặp cậu, nói ra thì không ai tin, nên chỉ có cậu để chia sẻ thôi, kể ra tin hay không tuỳ cậu. Và Sunny kể. End Yuri's Pov Flash Back and Sunny's Pov Cũg gần đây thôi, buổi tối cả nhà đi ra ngoài hết, chỉ còn mình tôi ở nhà ngồi ôn lại mấy bài Toán Hình cho ngày hôm sau - khoá cuối cùng mà tôi đã thi trượt. Không hiểu tại sao càng ôn càng rối. Giữa lúc đang bực mình, bỗng tôi nghe tiếng nói: -Unnie nghe nhạc lớn quá. Tôi tưởng SeoHyun, em gái tôi. Nhưng khi quay lại thì không phải, đó là 1 người con gái lạ, tóc vàng, cũng hơi thấp, mỉm cười. Nàng nói: -Xin lỗi, em vào mà không gõ cửa, có SeoHyun ở nhà không Unnie? Tôi tắt máy nghe nhạc, và nhớ ra là em gái của tôi đã mượn xe đi hồi chiều rồi, nên trả lời: -SeoHyun đi hồi chiều rồi, em không Phone cho nó sao? Nàng lắc đầu: -Không, em chỉ nhân tiện đi qua nên ghé vào mượn cuốn tập hôm kia bệnh không vào lớp được. Thôi để mai em gặp SeoHyun trong trường rồi mượn cũng được, xin lỗi làm phiền Unnie. -Không sao, tôi là Sunny còn cô tên gì? -Em là HyoYeon. Nói xong nàng chạy thật nhanh ra cửa. Tôi bỗng có cảm giác kì lạ lắm. Nàng xuất hiện quá đột ngột làm tôi quên hỏi nàng tại sao lại vào được nhà và đi tới tận phòng của tôi. Sau đó, tôi thi xong và về nhà tôi hỏi SeoHyun có biết HyoYeon không. Tôi ngạc nhiên tột độ khi nó nói là không biết ai tên HyoYeon cả. Vậy HyoYeon là ai, đến từ đâu? Tôi vẫn ôm thắc mắc đó trong lòng và lén đến tất cả các lớp em tôi với hy vọng sẽ tìm được Hyo, nhưng đều vô ích. Nàng như 1 cái bóng. Giữa lúc đang thất vọng, thì tôi gặp lại nàng....HyoYeon tìm đến. -Hyo, có phải HyoYeon không? -Dạ, unnie vẫn khoẻ chứ -Hyo vào chơi đi, SeoHyun đi vắng nhưng có lẽ sắp về Vừa nói xong, tôi thấy mình lạc đề, may sao HyoYeon không để ý đến thái độ lúng túng của tôi. Nàng đến bên cạnh chiếc bàn học, ngồi lên chiếc ghế. Tôi bắt đầu nói chuyện với Hyo: -Tôi có hỏi SeoHyun, nhưng nó nói..... -Không có bạn nào tên HyoYeon - Nàng tiếp lời Tôi gật đầu: -Con nhỏ này xạo quá -Không phải SeoHyun xạo mà là Hyo xạo Tôi ngạc nhiên: -Vậy Hyo không phải bạn Sèo à? -Không phải, Unnie có trách HyoYeon không? -Đâu có, vấn đề là Hyo trở lại. -Nhưng Unnie có thắc mắc tại sao HyoYeon quay lại không? -Có, nhưng Hyo không muốn nói cũng không sao -Hyo muốn kể cho unnie nghe 1 câu truyện Tôi yên lặng và nghe câu truyện của người con gái bí ẩn đang định kể cho tôi nghe Hyo bắt đầu kể: -Trước kho appa và umma mua căn nhà này thì nhà này là của Hyo Tôi lại ngạc nhiên nữa -Có phải ở đây có 1 con mèo phải không Tôi sực nhớ lại và hỏi: -Sao Hyo biết? -Vì con mèo đó là của em, nhưng lúc dọn nhà đi, Hyo không mang theo nó được đành để nó lại -Ở chỗ Hyo ở người ta không cho nuôi mèo à? -Không phải, mà là nơi Hyo ở con mèo không thể đến được -Tại sao? Hyo cúi đầu như muốn khóc, yên lặng 1 chút, Hyo ngẩng mặt lên, hơi đỏ, hỏi: -Unnie biết tại sao Appa và Umma của Hyo bán căn nhà này không? -Không - Tôi trả lời -Sau khi em bệnh mất, Appa và Umma Hyo buồn nên dọn sang chỗ khác Tôi tưởng mình nghe lần nên hỏi lạ: -Yến nói gì? -Sau khi em mất........ Lần này tôi nghe rõ từng chữ một: ''SAU KHI EM MẤT.....''. Nghĩa là nàng đã chết. -Unnie không hiểu Hyo nói gì - Tôi thoảng thốt -Hyo không phải là người, giờ đây chỉ còn là 1 linh hồn, 1 chiếc bóng. Tôi bắt đầu bực mình. -Hyo thật sự là ai? Tôi không thích nói đùa đâu. Bỗng nhiên Hyo mờ dần, mờ dần và biết mất. Thoảng chốc nàng lại xuất hiện rồi biếng mất, -Unnie đã tin Hyo chưa? Nàng buồn bã, dĩ nhiên là tôi đã tin. Chúa ơi, người tôi mong đợi, tìm kiếm lâu nay chỉ là 1 hồn ma bóng quế thôi sao. Tim tôi như ngừng đập, tri giác hoàn mất hết, Hyo nhìn tôi hồi lâu rồi bèn đứng dậy đi về phía cửa, dần dần tan biến... End Sunny's Pov END CHAP 1
Chap 2
Sunny ngừng kể, mặt buồn rũ rượi, Yuri biết Sunny nói thật. Cậu ít khi đặt chuyện và chắc chắn không thể dựng lên 1 câu truyện như vậy. Không lẽ có ma thật ư? Yuri thắc mắc: -Mấy tháng nay, tớ thấy cậu vẫn bình thường, đâu có gì là....bị ma ám đâu? -Dĩ nhiên không ai biết, tớ giấu hết, cả gia đình tớ nữa, cậu là người đầu tiên tớ kể đó. -Vậy rồi sau đó, HyoYeon có quay trở lại không. -Mình sẽ kể tiếp Sunny Pov Trọn ngày hôm đó, tôi không dám bước vào phòng nữa. Ở lì tại phòng khách. Đến tối, mọi người đều vào phòng, riêng tôi vẫn ở phòng khách, không tài nào ngủ được. Câu nói của Hyo vẫn ở trong đầu tôi ''Em chỉ còn là 1 cái bóng....'' tôi sợ nàng nhưng cũng nhớ nàng Trằn trọc mãi, tôi bạo dạn định đi vào phòng, lánh ở đây chỉ vô ích, có lẽ Hyo sẽ không trở lại nữa. Nằm nghĩ lung tung, tôi tỉnh hẳn khi nghe có tiếng con mèo mà Hyo nuôi trước đó kêu lên. Tất cả mọi sợ hãi lúc đầu đều tan biến, tôi khẽ gọi rối rít: -Hyo Yeon ơi! Tôi gọi mãi thì quả nhiên Hyo hiện ra, nàng đang tựa và cửa sổ, vẫy tay với tôi. Tôi mừng rỡ suýt nữa kêu thành tiếng. -Hyo, tôi xin lỗi nhé. -Sunny không sợ em nữa sao -Không Tôi bước gần lại nàng thêm nữa, tôi thấy Hyo như bao người con gái khác, từng đường nét, mái tóc, sống mũi, tôi vung tay về phía nàng, bỗng nàng biến mất. -Em ở đây -Em vẫn còn giận tôi sao -Đâu có, nhưng.... -Hay là em sợ cái này - chỉ vào cái thánh giá trên cổ -Em có phải Dracula đâu. -Dracla? bộ có thật sao? -Điều đó em không thể nói, nhưng em không phải Dracula -Hyo là Dracula, tôi cũng không sợ -Thật sao? -Thật Tôi và nàng đều bật cười. Tự nhiên cả tôi và Hyo như quen nhau từ lâu lắm rồi, nói chuyện không ngớt. Lần này, tôi đưa tay về phía trước, mong có 1 sự khác biệt. Hyo không như lần trước, buồn bã: -Unnie vẫn chưa tin sao? Em chỉ là 1 cái bóng -Em có bao giờ hiện ra gặp appa và umma chưa? -Không được, luật cấm mà. -Vậy tôi làm cách nào để gặp lại em? -Em lúc nào cũng ở cạnh unnie và sẽ gặp unnie hoài. Nhưng đừng kể cho ai nghe, nếu không unnie không thể gặp lại em đâu. End Chap 2
Chap 3 Kể từ hôm đó, ngày nào Hyo cũng hiện ra gặp tôi. Tôi ở đâu, Hyo ở đó. Đương nhiên là không ai thấy, ngoại trừ tôi. Và từ lúc đó, không hiểu tại sao mỗi khi gặp Hyo, tôi lại có 1 cảm giác lạ lắm.....Không lẽ, tôi đã yêu nàng. Mấy tháng qua, tôi vui vẻ yêu đời 1 cách lạ thường. Tình yêu của tôi và Hyo thánh thiện như 1 đứa trẻ, không 1 ai trên cõi đời này biết rằng tôi có 2 cái bóng, 1 của tôi và 1 của nàng. End Sunny's Pov 2 cái bóng, 1 cái trên giường của Sunny, Yuri đã thấy rồi, vậy cái thứ 2? Có phải HyoYeon cũng ở đây, ý nghĩa làm YuRi run lên: -Như vậy HyoYeon.... Sunny hiểu ý và xua tay: -Hyo không có ở đây đâu Câu nói đó làm Yuri an tâm. -Sao cậu kể chuyện này cho tớ, Hyo bảo là không được nói với ai mà? Sunny buồn bã: -Không thành vấn đề nữa, vì nàng đã....đi rồi Yuri ngạc nhiên: -HyoYeon đi đâu? Hồi nào? -Mới tối qua. *Flash Back* Sau khi Sunny đi lấy cọc hình về nhà xem, chán nản mới gọi: -HyoYeon ơi, em đâu rồi Hyo xuất hiện ở cửa trong sự ngỡ ngàng của Sunny. Hôm nay nàng đẹp hơn: -Unnie thấy sao? -Wow, em đẹp lắm, em định đi đâu à? -Bí mật Đưa tấm hình lên, Sunny điều chỉnh cho đến khi thấy được mặt Hyo trong đó: -Em thấy gì không? Bỗng nhiên Hyo lại hoang mang tột độ. Thái độ đó là Sún hoảng lây. Sunny ngưng hẳn thái độ hoảng đó, có 1 cảm giác. Hình như Sunny đã chạm được HyoYeon...Có lẽ chúa đã chứng thực được tình yêu của Sunny và Hyo rồi: -Hyo ơi, em đã trở lại thành người rồi! Nàng ngả vào lòng Sunny, khóc nức nở: -Mau giữ em lại đi, kẻo không kịp... Sunny ôm chầm lấy Hyo, người Sún yêu đây, ôm nàng vào lòng làm Sunny ngất ngây. -Em sắp phải xa unnie rồi Tiếng khóc đó làm Sunny trở về thực tế...nàng nói tiếp: -Nếu em bị máy ảnh chụp được thì em không còn linh ứng nữa, em sắp phải đi hoá kiếp rồi -Sún không hiểu, ai bắt em đi? -Dĩ nhiên Unnie không hiểu, đâu có linh hồn nào ở lại trần gian vĩnh viễn đâu. Em biết có ngày hôm nay, nhưng nó lại đến quá nhanh, Em tưởng.... Đang nói bỗng Hyo nhìn ra cửa sổ với vẻ mặt đầy sợ hãi. Cùng lúc đó, con mèo đang im lặng bỗng kêu gào 1 cách thảm thiết. Hyo ôm lấy Sún thét lên hãi hùng: -Không, không! Con không muốn đi, con chưa muốn! Giữa em lại đi.... Hyo đã thấy gì? Còn có ai trong phòng Sún nữa? Bây giờ Sún chỉ còn biết ôm Hyo và cầu nguyện: -Chúa ơi, xin hãy thương xót chúng con, ngài đã cho con và Hyo gặp nhau sao bây giờ lại bắt chúng con xa nhau. Đừng bắt chúng con xa nhau, xin hãy để Hyo ở lại...dù nàng mãi mãi chỉ là cái bóng mong manh..... Sún đã cầu nguyện với tất cả khả năng của mình nhưng vô ích. Hyo lỏng dần, và tay Sún cững từ từ ôm 1 khoảng không..... Không gian vắng lặng. Sunny nghe như có tiếng khóc tuyện vọng HyoYeon từ cõi xa xăm nào vọng lại.... * End Flash Back * Chiều hôm sau, Sunny rủ Yuri đi chơi vì Sún dò thăm và hỏi được nơi HyoYeon yên nghỉ. Trên đường đi, Sunny mua rất nhiều hoa và đi kiếm một hồi, 2 đứa dừng lại trước 1 ngôi mộ. Sunny khóc đầm đìa và 1 con mèo không biết từ đâu chạy xẹt ngang: -Mèo của HyoYeon - Sún la lên Và vụt chạy thật nhanh theo con mèo đó. Mặc cho Yuri gọi thế nào, Sunny vẫn cứ chạy. Phút chốc, Sunny đã khuất sau những ngôi mộ, Yuri chỉ biết chạy quanh những ngôi mộ và tìm. Sau đó thấy bóng Sunny đi lại và hình như có cầm thứ gì đó, Yuri hỏi: -Cậu chạy đi đâu vậy Vẻ mặt Sunny như có vẻ vui hơn nhưng vẫn pha chút buồn bã: -Tớ gặp lại Hyo -Sao cô ấy có nói gì không? - Yul tò mò -Cô ấy căn dặn tớ hãy sống tốt và đừng nhớ tớ cô ấy nữa và cô ấy gửi cho tớ 1 thứ..... -Thứ gì? -Là chiếc chuông gió này đây, cô ấy nói nếu tớ không thể quên cô ấy thì hãy lấy chuông gió ra...... Sunny's Pov Dù mãi mãi không được gặp lại Hyo nữa nhưng hình bóng của Hyo vẫn mãi ở trong tim tôi..... End Sunny's Pov Có thể tình yêu không được vĩnh cửu như Sunny mong muốn, nhưng Sunny xem nó là 1 thứ tình yêu mà không ai cũng có thể có được. Đó là tình yêu với Ma
~ The End ~ P/S: Hay thì thank và Com không hay thì cũng không sao
Được sửa bởi vj_iu_sunny ngày 16/6/2012, 3:15 pm; sửa lần 3. | |
|