Hồi xưa,xưa thiệt là xưa.Khi trẻ nhỏ lớp ba trường làng đi học môn văn ,thường làm văn mẫu .Ví dụ tả con chó hay mèo ,gà...thì cứ có công thức như sau:
-Nhà em có nuôi con...ba,má đem ở đâu về?
-Lông tóc mầu gì,tai mũi họng ra sao?
-Nó ăn uống gì,nó ăn ngủ,sinh hoạt ra sao?
-Hàng ngày nó hay làm gì? nó thích gì?
-Kết luận:em yêu thương nó ra sao,em hay làm gì cho nó?
Rồi thầy cô giáo cho bài,có khi trúng tủ,hay trật tủ,cư thế mà phang vào,tùy thực tế ở mức nào mà diễn tả.
Thuở lớp ba còn ngây thơ,đôi lúc phải sáng tác bài văn quá thật thà như:
nhà em có nuôi một con...người,đó là bà nội em,nhờ ba em mới có...
Bà em tóc bạc da mồi,lương còng chống gậy,tay yếu,chân run...
hay tả con gà trống thì viết:
nhà em có nuôi một con gà trống,sáng nó gáy ò ó o,nó thường tinh nghịch lắm, hay nhầy lên lưng con gà mái tội nghiệp,em kêu nó xuống mà không chịu xuống...
Thời đại @,internet,trẻ bây giờ khôn hơn nhiều,biết cũng nhiều nhưng ngờ nghệch cũng lắm.Chương trình thì thiếu thực tế,nặng về từ chương,nói phải đúng chủ trương,đáp án mới có điểm.
:yoyo8: Đề thi mở,học sinh giỏi văn toàn quốc ,cấp lớp ba,tả bà nội em,có học sinh làm như vầy:
Từ khi em chưa ra đời,đã có bà nội em rồi,hình như do ba em kiếm được nhờ công cụ Google trên internet sau một đêm lướt web,hôm đó trời bỗng dưng mưa nhiều,ngập lụt ,nên ba phải ở nhà.
Bà nội của em còn rất trẻ,khỏe hơn cô gái Hà Lan nữa cơ,năm nay ước chừng 52,53 gì đó ,tóc bà còn đen mượt nhờ gội sunsilk bồ kết và dầu xả gì gì đó,mắt bà to và sáng lắm ,thỉnh thoảng mới phải đeo kính để chat với các bạn của bà hay lướt web coi thị trường địa ốc lên lên,xuống xuống...Có khi bà thở dài,có khi bà cười vui như pháo tết,giọng cười của bà mới đẹp làm sao?
Tướng của bà hơi đô con (mặc dù có ăn kiêng),nên khi ngồi lái xe,chiếc ô tô của ba nghiêng về một bên,nhưng em thấy cũng không hề gì,chắc phải thay vỏ xe bên đó trước thôi!
Bà em ,hình như thiếu vắng cái gì đó,đôi lúc thật khó hiểu,lúc nào cũng mình ên,đi đi lại lại trong căn nhà to đùng,vắng lặng,trông thật tội nghiệp,thỉnh thỏang em còn thấy giọt sương trên mi mắt.Có khi buồn,bà móc cái Nokia,có cánh trượt ra bấm bấm một hồi rồi cưỡi Atila chạy đâu đó,để lại một vệt khói
mờ,nghe nói hồi con gái đã xa của bà có niềm chi u uất lắm!
Em chắc một điều,bà chỉ vui khi có bạn của bà tới chơi,nếu em lớn một chút,không chừng em sẽ làm mai cho bà một ông nội trên công cụ tìm kiếm trên yahoo,mục kết bạn ,giống như ba vậy.
Thỉnh thoảng,để làm cho bà vui,ba em hay chụp hình bà,nhờ ông gì đó,bạn của bà dùng photoshop tút lại,đã đẹp còn đẹp hơn.
Kl:Em yêu bà em lắm,yêu vô cùng cơ vì mai sau khi em lên làm bà nội,cháu em sẽ thương em nhiều.chấm hết!
Lời phê của cô giáo:bà nội em thuộc mẫu người hiện đại ,lời văn có cảm xúc,lối hành văn mới,không có trong đáp án nên khó chấm quá,7 điểm
________
:yoyo30: ÔNG NỘI EM
Bài tập làm văn của một học sinh lớp ba trong kỳ thi học sinh giỏi cấp tỉnh)
Khí hậu trên cao nguyên rất lạnh, trong từng cơn gió giật,cây cối xanh mơn mởn đâm chồi ,lòng người thường có cảm giác cô đơn nên tình yêu sẽ đến sớm hơn mọi nơi khác,cũng vì lý do đó mà ông nội em còn rất trẻ.
Ông em rất đẹp trai, người chắc đậm,đẹp đến nỗi mà các bạn trai của các cô em phải thừa nhận rằng các người yêu đã qua từng ấy năm mà chưa kiếm được ai bằng!
Ông thật tài hoa,từng là trung vệ thòng của đội bóng đá tỉnh,lên lên,xuống xuống nhịp nhàng.Từng là tay cơ lão luyện một thời và là tay đua kiệt sức (ông em là tài xế mà)và giọng ca vàng của phong trào ca ra-ô kê,sống chết tới cùng với chiến hữu(em tránh dùng chữ từ A tới Z kẻo kẻ xấu hiểu lầm!)
Thể hiện sự quyết tâm thì không ai bằng,khi chiến hữu có tiếng gọi thì :
Trời mưa thì mặc trời mưa
Nhưng trời mưa lớn ?
Thì ta...mang dù!
Trong tình yêu,ông sáng suốt lắm!(thương nhau tam tứ núi cũng trèo,xưa rồi... Diễm ơi!)
Đèo cao thì mặc đèo cao
Nhưng đèo cao quá?
Thì ta...không trèo!
Đôi khi ông em cũng biết ...sợ bà,(đây cũng là nét đẹp của đàn ông thời trước,mà thanh niên bây giờ thường hay bị... đánh mất)
Vợ la thì mặc vợ la
Nhưng mà la quá!
Thì ta... ở nhà
Ở nhà nhưng ông cũng tìm cách...chuồn êm
Tình thương đối với cháu thì không ai bằng,câu nói mà ông hay nói là"Tau vệ chọ chạu tau bụ",thể hiện sự cương quyết,chấm dứt cơn say dài,ông về nhà với bà,không quên mua thêm 1 ổ bánh mì thịt cho đỡ bị cồn cào trong đêm ...!
Sống hết mình vì bạn bè và với ...bà,ông em lúc nào cũng lạc quan ,yêu đời,yêu người dù có lúc vô cùng khó khăn trong cuộc sống,nhưng ông đều vượt qua chính mình.
Em vô cùng tự hào vì có ông nội như vậy,chỉ tiếc rằng cháu nội của em không bao giờ có một ông nội như em!
Lời cô giáo phê:đọc bài văn này,nghe sướng làm sao?quả là mẫu người lý tưởng của biết bao cô gái thời đại. Cho 9 điểm
*đọc thấy hay thỳ nhớ thak cho em nhá !