...AAVN..Supporting Soshi and Sone...
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

...AAVN..Supporting Soshi and Sone...


 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2

Go down 
+4
papazazzi00
LoveSNSDTiffanyTaeNy
TTS_0912
zoy_luv_taeny
8 posters
Tác giảThông điệp
zoy_luv_taeny

zoy_luv_taeny


Posts : 35
Coins : 58
Thanked : 17

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty18/7/2012, 10:00 pm

Au: zoy
Rating: G
Warning: ko có gì nguy hiểm :nam67:
Pairings:Taeny (main), yulsic
Note: trình kém nhưng vẫn ham hố... xin đừng chọi dép em :nam70:


NEVER LET YOU GO

chap 1

-appa à! bên này đẹp quá! hihi!

cô gái vs đôi mắt cười dễ thương thích thú dang rộng vòng tay ra đón lấy gió và nắng của buổi ban mai khi bình minh đang rực rỡ trên ngọn núi

đầy cỏ hoa. nơi đây thật thơ mộng, đẹp một nét đẹp hoang sơ nhưng nhẹ nhàng, dịu mát. cô gái nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác yên bình

giữa không gian thiên nhiên rộng lớn.

-fany à! coi chừng nguy hiểm đó con!

từ đằng xa, ông hwang ngồi trên xe lăn, mắt luôn dõi theo đứa con gái bé bỏng của mình. ông là chủ tịch tập đoàn hwang gia khét tiếng giàu

có, quyền quý. nhưng vs ông, tiffany là tất cả cuộc đời ông. từ khi vợ mất, ông dành cho con tình yêu thương mãnh liệt, bù đắp cho những

thiếu thốn mà con gái bé bỏng của ông phải chịu đựng.

-canh chừng con bé cho cẩn thận đấy!

ông quay sang dặn dò đám vệ sĩ đang túc trực bên cạnh. chuyến dã ngoại lần này, ông chiều lòng con gái cưng chứ thực ra ông vô cùng lo

lắng. bởi nơi đây là chốn rừng hoang, đồi núi vắng vẻ, ít người lại cách xa tp seoul nhộn nhịp đông đúc. nhưng nơi này lại mang vẻ đẹp thơ

mộng, tựa cõi thần tiên giữa chốn nhân gian nên tiffany cực kì tò mò, thích thú, nằng nặc đòi ông cho phép đc đặt chân đến.

bản thân đã già cả, lại bệnh tật phải ngồi xe lăn, nhưng ông ko thể nào ko chiều ý đứa con gái rượu của mình. ông quyết định theo sát bên con

trong chuyến dã ngoại lần này vì ko an tâm khi cho fany đi riêng mặc dù đã có vệ sĩ theo bảo vệ.

-fany à! đừng có đi xa quá nhé!

ông hwang lo lắng nhìn theo bóng fany mà ko dám rời mắt một phút.

-appa à! trong này đẹp quá! con muốn đi sâu vào đó một tí! appa đừng có lo, có vệ sĩ theo sau con mà!

fany nói vọng lại, thực ra cũng chỉ để cho ông hwang bớt căn thẳn thôi chứ đi ngắm cảnh mà đám vệ sĩ to con, mặt mày lúc nào cũng ko biết

cười là gì cứ quanh quẩn bám riết lấy mình thì chán chết! đi đc một đoạn khá xa, fany quay lại ra lệnh:

-các người đứng ở đây! tôi muốn đi vệ sinh một lát!

-nhưng thưa tiểu thư... chủ tịch dặn chúng tôi phải theo sát tiểu thư ko được rời một bước!

đám vệ sĩ e dè.

-sao? tôi muốn đi vệ sinh mà các anh định theo á? tôi nói ở đây là ở đây! đừng có cãi lời tôi! ko tôi cho các anh nghỉ việc đấy!

fany nghiêm giọng.

-...nhưng...nhưng tiểu thư à...! đừng làm khó tụi tôi mà...!

đám vệ sĩ bối rối.

-yên tâm đi! tôi đi vệ sinh xong sẽ gọi các anh mà! vậy nhé! đừng có theo tôi nữa đấy!

fany tinh nghịch chạy nhanh vào lối mòn nhỏ đầy hoa rực rỡ, cây cối um tùm. đám vệ sĩ lo lắng dõi theo nhưng vì lệnh cô chủ mà ko dám cãi lời.

họ đành đứng lại đó chờ đợi. 10p trôi qua, vẫn ko nghe tiếng fany gọi, đám người bắt đầu lo lắng.

-tính sao bây giờ? sao tiểu thư đi vệ sinh gì mà lâu quá vậy...!

một ng nóng ruột.

-ừm... sao kì vậy nhỉ? thôi! chúng ta nên đi vào trong đó xem sao! tôi thật sự ko an tâm tý nào.

nói rồi, họ lần mò theo lối mòn mà fany đã đi vào. đi đc một đoạn khá xa, bóng dáng cô chủ vẫn chẳng thấy. họ bắt đầu lo lắng thực sự. bỗng

có tiếng thét vang lên, đúng là âm giọng của fany. đám vệ sĩ cuống cuồng gọi lớn:

-hwang tiểu thư à!! cô đang ở đâu??

họ liên tục gọi cô chủ. chỉ có tiếng văng vẳng âm giọng họ từ vách núi vọng lại. sau suốt nửa giờ đồng hồ, đám người hốt hoảng chạy khắp nơi

tìm kiếm nhưng vô ít. tiffany đã mất tích!

-nguy rồi! phải báo ngay cho ông chủ!

đám vệ sĩ vội vã chạy về thông báo.

-thưa..thưa chủ tịch...tiểu thư...tiểu thư đã mất tích!

-sao?? các cậu nói gì?? tiffany!! con gái ta!!!

ông hwang gần như hét ầm lên, ông hoảng loạn, nhịp tim tăng lên ko ngừng.

-mau đi tìm!! tại sao lại như thế!!! ta đã dặn phải canh chừng tiểu thư cẩn thận mà!!!!

-...dạ...dạ...chúng tôi đã tìm kiếm tiểu thư suốt nửa tiếng đồng hồ nhưng vẫn ko thấy thưa chủ tịch...!

-...các...các cậu...thật là ăn hại...!!! fan...fany...con gái ta...!!

ông hwang quá sốc, ông lên cơn đau tim rồi ngất lịm đi trong tiếng gọi tên con gái mình.

-nguy rồi! chia ra làm hai tốp! một tốp đưa chủ tịch đi cấp cứu, một tốp ở lại đây truy tìm tiểu thư! nhanh lên!

ng thủ lĩnh ra lệnh, họ bắt đầu thực hiện nhiệm vụ.

tốp người lo cho ông hwang đã lên xe xuống núi, tốp còn lại toả ra đi tìm cô chủ.

-tiểu thư à...! cô đang ở đâu vậy? có nghe thấy ko??

-tiểu thư à! cô trả lời đi....!!

đám người thi nhau gọi thật lớn, nhưng đáp lại cũng chỉ là tiếng vọng lại của núi rừng bạt ngàn. suốt cả ngày hôm đó, họ lùng sục khắp nơi

nhưng tung tích cô chủ vẫn biệt tăm... mãi đến gần tối, khi màn đêm đã bắt đầu buông xuống, họ gần như tuyệt vọng.

-...nguy to rồi...vẫn ko tìm thấy tiểu thư...! giờ chúng ta phải làm sao đây...!

-bây giờ sắp tối rồi, cũng ko thể tìm đc tung tích cô ấy! chúng ta nên về nơi tập trung đi thôi! ko có đèn đóm, vật dụng phòng vệ thì làm sao

mà tìm đc chứ! sáng mai chúng ta huy động lực lượng thêm để tìm!


một ng lo lắng đề xuất ý kiến. họ lắc đầu nhìn nhau, chỉ còn biết quay về chứ ở lại cũng chẳn làm đc gì hơn.

...về phần tiffany, cô đang bất tỉnh mê mang trong một cái hố nhỏ nhưng sâu, đất đá bên trong vô cùng gai góc, lởm chởm.

trong lúc mãi mê ngắm nhìn toàn bộ khung cảnh hoang sơ của vùng ngoại ô vắng vẻ, cô đã vô ý trượt chân té xuống cái hố sâu này. cô bị va

phải vách hố và bất tỉnh, máu từ vết thươnh rịn ra ko ngừng...

đám vệ sĩ kiệt sức, vô vọng rời khỏi ngọn núi. lúc này trời cũng đã khuya...

cô tiểu thư tội nghiệp vẫn còn mắc kẹt dưới đáp hố sâu lạnh.

xem chừng, cô thật sự gặp nạn lớn tại nơi núi rừng hoang vu này...

mãi một hồi lâu từ khi đám vệ sĩ bỏ đi, bỗng có ánh đèn pin rọi ra từ những lùm cây loà xoà, rậm rạp. tiếng bước chân ng ngày một rõ ràng hơn,

gần nơi fany gặp nạn.

-taeyeon à...! trời sắp tối rồi, chúng ta đã lạc trong ngọn núi này cả ngày hôm nay rồi đấy...! chân anh mỏi nhừ rồi nè...! chúng ta phải bỏ

mạng tại nơi này sao? tất cả cũng tại em! tự nhiên dở chứng rủ anh đi thám hiểm cái nơi khỉ ho cò gáy này chi vậy chứ!!


ng thanh niên than thở.

-em biết rồi... anh đừng có than thở nữa mà...! đây là lần thứ 14 trong ngày rồi đấy! từ từ anh em mình cũng mò đc đường ra thôi...! bất

quá tối nay cắm trại ngủ lại trong rừng 1 ngày, sáng mai lại đi tiếp vậy! nơi này người ta đã rà soát kĩ rồi, ko có thú hoang đâu mà anh lo!


cô gái vs thân hình nhỏ bé, gương mặt trắng trẻo, ánh mắt sáng ngời mang vẻ mạnh mẽ. ánh mắt ấy khác xa vs ngoại hình yếu ớt của cô, nó

rực lên sự can đảm, tự tin mà bất cứ ng đàn ông nào cũng muốn đc sở hữu.

-haizz...em nói câu đó nghe như vẻ em nắm chắc đc tất cả mọi chuyện ý! lỡ biết đâu lạc thật trong đây thì sao chứ? điện thoại thì mất sóng,

thức ăn nước uống mang theo cũng sắp cạn...! đây lại là nơi hoang vu ko bóng người... chúng ta chết chắc rồi đấy kim taeyeon!!!


anh chàng bên cạnh vẫn ko ngừng làu bàu, than thở.

-trời ơi...tại sao tôi lại có một ông anh nhát cáy đến như thế chứ...!

cô gái tức tối bịt tai lại.

ánh đèn pin leo lắt dẫn lối 2 ng đi đến gần miệng hố nơi fany bị nạn hơn nữa.


-aaaaa!!!!

taeyeon la lên 1 tiếng lớn. cô bị hụt chân, té xuống miệng hố sâu, đúng ngay cái hố mà tiffany gặp nạn. ng thanh niên đi cùng cô hoảng loạn

hét lớn:

-taeyeon à!! em ko sao chứ hả??

taeyeon may mắn bám vào một mỏm đá nhô ra trên thành hố, cô cố gắng đáp lại:

-....em ko sao...!! anh mau tìm cách cứu em lên đi...!

-đc...đc rồi...! chờ anh một lát, anh thả dây xuống kéo em lên!

ng thanh niên cuống cuồng lục ba lô, lôi ra một sợi thừng dài và chắc chắn. anh cột một đầu vào gốc cây gần đó, một đầu thả xuống cho

taeyeon.

-bám vào dây mau taeyeon!

anh hét lớn.

-...xong rồi oppa! kéo em lên đi!

ng thanh niên cố hết sức kéo mạnh lên, đc gần nửa đoạn, ánh đèn pin leo lắt rọi xuống lòng hố, bất chợt chạm phải một vật lạ. taeyeon dụi

mắt nhìn kĩ lại, cô la lên:

-khoang đã oppa!!! em...hình như em phát hiện có ng bị rơi xuống hố!

-hả? em nói cái gì?

-từ từ hạ dây xuống! có ng gặp nạn dưới này!

taeyeon hét lên.

ng thanh niên thả dây xuống từ từ. taeyeon chạm đến đáy hố, cô rọi đèn pin xung quanh và bắt gặp fany đang bất tỉnh.

-oppa!!! một cô gái! một cô gái ở dưới này!

taeyeon vô cùng hốt hoảng.

- em cột dây vào người cô ấy đi!

ng thanh niên nói vọng lại. taeyeon vội cởi dây buộc quanh eo mình, cột chặt vào ng con gái đang mê man bất tỉnh ấy.

-xong rồi oppa! kéo cô ấy lên đi!

sau một hồi lâu vất vả, cuối cùng họ cũng đưa fany lên khỏi cái hố sâu ấy.

-...hộc...hộc....! mệt...oppa mệt quá...! muốn đứt hơi...luôn..nè...!!

-...em..cũnh vậy mà...!

hai ng thở lấy thở để sau khi cố gắng thoát ra khỏi cái hố quái quỉ.

-...nguy rồi...! cô ấy bị thương kìa! taeyeon, mau lấy hộp cứu thương đến đây nào!

taeyeon vội vàng lấy cái ba lô lại, cô lục lọi rồi lấy ra hộp cứu thương.

họ sát trùng vết thương rồi băng bó cho fany.

-oppa à! bây giờ tính sao đây?

-...hừm...! thì cõng ng ta theo chứ sao!

-...biết cô ta là ai? nhà cô ấy ở đâu mà tìm? mình còn đang lạc trong ngọn núi này mà...!

-chậc...trước hết là dựng lều ngủ qua đêm đã. trời sắp khuya rồi, ngày mai chúng ta lại tiếp tục đi vậy!

-ừm...đi thôi oppa!

-em cõng cô ấy đi, đưa ba lô và đồ đạc cho anh.

-vâng oppa!

taeyeon ngồi xuống, đỡ lấy fany. vì đã đc học võ từ nhỏ, sức khoẻ của cô khác xa so vs thân hình trẻ con của mình. cô cõng ng con gái yếu

đuối ấy lên một cách dễ dàng.

...fany lúc này vẫn còn mê mang ko biết gì...


sáng hôm sau, họ tiếp tục lên đường và may mắn tìm đc nơi họ đậu xe lúc mới lên đây và thoát ra đc ngọn núi.


-mừng quá taeyeon à! suýt nữa thì tụi mình chết chắc giữa nơi hoang vu đó rồi!

-ừm! mà oppa à! còn cô gái này thì sao đây hả? chúng ta đưa cô ấy đi đâu bây giờ?

-hừm...gay nhỉ...hay là đưa về nhà em đi!

-huh? nhà em à?

-ừ! chứ ko lẽ nhà anh?

-ừm! vậy cũng đc. mà oppa, lỡ cô ấy...ko tỉnh dậy thì sao? anh em mình làm ơn mà mắc oán đó...!

taeyeon nheo mắt nhìn ng thanh niên.

-bậy! cô ấy vẫn còn thở mà! chắc chỉ bất tỉnh chút thôi.có gì mình đưa cô ấy vào bệnh viện của anh là dc rồi. em làm ơn thì làm ơn cho trót đi

taeyeon!


taeyeon đăm chiêu suy nghĩ, cô quay sang nhìn người con gái đang ngả đầu vào vai mình. bất chợt tim cô loạn nhịp trc vẻ đẹp kiêu sa mỏng

manh ấy. đôi mắt khép chặt, cái mũi thanh tú cùng đôi môi hồng của fany làm taeyeon cứ ngỡ mình đang đỡ lấy một thiên thần. fany vẫn hút

hồn người đối diện ngay cả khi cô ấy đang mê man bất tỉnh.

tae đờ người ngắm nhìn cô gái ấy, lòng cô dấy lên cảm giác khó diễn tả bằng lời. tae quay đi chỗ khác, lắc đầu lia lịa. "taeyeon! mày bị gì vậy

chứ...? sao tim đập loạn nhịp cả lên thế này...! nhưng...thực sự..cô ấy đẹp quá! như thiên thần vậy...!" tae nghĩ ngợi mông lung.

-...đành vậy thôi oppa...!

cô đáp lại vs anh trai mình, mắt vẫn ko rời người con gái yếu đuối đang bên cạnh. ko hiểu tại sao, cô muốn đc bảo vệ người con gái vs vẻ đẹp

mong manh yếu đuối này...

họ lên đường về nhà taeyeon...

end chap 1.

MONG MN ỦNG HỘ EM [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 300881163


Được sửa bởi zoy_luv_taeny ngày 20/7/2012, 12:51 pm; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
TTS_0912
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
TTS_0912


Posts : 526
Coins : 529
Thanked : 7

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty18/7/2012, 10:03 pm

Aaaaaaaa. TAENY hay quá
Về Đầu Trang Go down
LoveSNSDTiffanyTaeNy
Mãi mãi trung thành với SNSD
Mãi mãi trung thành với SNSD
LoveSNSDTiffanyTaeNy


Posts : 555
Coins : 572
Thanked : 17

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty19/7/2012, 3:01 pm

hay lam au
ung ho cho au
dung ngam chap nha
thank au
co taeny la co em
Về Đầu Trang Go down
papazazzi00
Chúng em yêu Siêu Ngoan Siêu Đẹp
Chúng em yêu Siêu Ngoan Siêu Đẹp
papazazzi00


Posts : 361
Coins : 371
Thanked : 10

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty19/7/2012, 3:20 pm

taeny taeny
Về Đầu Trang Go down
nguyen tuan kiet
Member 2
Member 2
nguyen tuan kiet


Posts : 242
Coins : 269
Thanked : 5

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty19/7/2012, 3:28 pm

có taeny là có mình ak
pạn ra chap sớm nha
hóng lắm ak
Về Đầu Trang Go down
http://snsdbabososhi1989@yahoo.com.vn
Iu_0330_kiss
Golden Member 1
Golden Member 1
Iu_0330_kiss


Posts : 682
Coins : 693
Thanked : 10

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty19/7/2012, 3:29 pm

ủng hộ âu nha

Về Đầu Trang Go down
lm_GG
Member
Member
lm_GG


Posts : 114
Coins : 115
Thanked : 1

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty19/7/2012, 3:41 pm

hay lắm au ơi!cố gắng ra chap sớm nha`
Về Đầu Trang Go down
Jeti ....
Thế giới chỉ dành cho SONEs & SOSHI
Thế giới chỉ dành cho SONEs & SOSHI
Jeti ....


Posts : 464
Coins : 478
Thanked : 13

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty19/7/2012, 7:21 pm

- Hay lém au

típ đi nhé [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 3004814639
Về Đầu Trang Go down
zoy_luv_taeny

zoy_luv_taeny


Posts : 35
Coins : 58
Thanked : 17

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty20/7/2012, 12:50 pm

chap 2

...hwang gia...

-sao rồi? chủ tịch đâu?

một cô gái vs nước da hơi ngăm ngăm, thân hình quyến rũ mái tóc dài muột buông thả vs gương mặt xinh

đẹp rảo bước trên sảnh của ngôi biệt thự. cô là kwon yuri, người thừa kế một tập đoàn giàu có, có tình thân

vs tập đoàn nhà họ hwang rất khắn khít. yuri và tiffany đã đc đính ước vs nhau từ nhỏ. và bây giờ, tiffany

sắp trở thành vợ hợp pháp của yuri. ko ngờ chỉ còn vài ngày nữa hôn lễ sẽ đc tổ chức mà fany và ông hwang

đã gặp nạn. ng hầu trong hwang gia đang rất lo sợ nếu yuri biết đc chuyện này.

-thưa kwon tiểu thư...chủ tịch đang nằm tại phòng riêng ạ...!

-tôi có thể gặp ông ấy đc ko?

-dạ...dạ...ông ấy đang ngủ ạ...!

-lạ nhỉ? giờ là 11h sáng rồi mà bác hwang còn ngủ là sao?

yuri quay người lại nhìn gia nhân. mọi người đều lo sợ cúi gằm mặt. yuri cảm thấy nghi ngờ.

-cho tôi biết, bác hwang có chuyện gì phải ko?

-...dạ...ông hwang vừa trãi qua cơn đau tim...

-tình trạng thế nào rồi? ông ấy có bị sao ko?

yuri lo lắng hỏi dồn dập.

-dạ...ông ấy đã qua cơn nguy kịch, giờ cần nghỉ ngơi để hồi sức ạ!

-tốt! vậy còn hwang tiểu thư? cô ấy đâu?

yuri hỏi, nét mặt lạnh lùng đáng sợ.

-...dạ...dạ....

-nói mau! vợ chưa cưới của tôi đâu?

yuri nhìn trừng trừng vào đám người hầu trong hwang gia như muốn giết họ bằng cặp mắt nảy lửa.

-...dạ...dạ....hwang tiểu thư...cô ấy...cô ấy... bị ....mất tích rồi ạ...

đám người hầu sợ hãi run cầm cập.

-cái gì?? tại sao?? tại sao lại mất tích??

-...dạ...tiểu thư đi du ngoạn trên một ngọn núi và chẳng may bị lạc mất ạ... chúng tôi vẫn đang ra sức

tìm kiếm cô ấy thư kwon tiểu thư...


-đừng đùa vs tôi chứ! ngọn núi đó ở đâu chứ hả??

yuri nổi giận túm lấy áo ng quản gia.

-...dạ...nó...nó ở rất xa seoul thư tiểu thư...!

-chết tiệt! tại sao giờ này các người mới báo cho tôi biết chứ hả? mau dẫn tôi đến đó!!!

-...thưa...thưa tiểu thư...chúng tôi đã cho người lùng sục khắp ngọn núi đó rồi, đến giờ tung tích hwang tiểu

thư vẫn bặt tăm...


ông quản gia lắp bắp.

-CHẾT TIỆT!!! FANY CÓ BỊ GÌ THÌ CÁC NGƯỜI BIẾT TAY TÔI!!

yuri quát lớn, cô lúc này đang rất hoảng loạn, lo lắng cho fany.

-mau đưa tôi đến ngọn núi đó! nhớ nhắn vs bác hwang tôi có ghé qua và đang đi tìm fany nhé!

yuri ko chần chừ thêm được nữa, cô vội vã quay trở ra xe cùng đám vệ sĩ hôm nọ hộ tống fany và ông

hwang. họ bắt đầu đi đến tận nơi đó để tìm fany.

...tại một ngôi nhà nhỏ ở khá xa trung tâm tp seoul...

-oppa à! có cần đưa cô ấy đến bệnh viện ko? em sợ lỡ cô ấy bị gì thì sao?

-ko cần đâu taeyeon. cô ấy chỉ bị ngất thôi. vết thương cũng ko quá nặng, chúng ta chăm sóc cho cô ấy

tại nhà là đc!


anh trai tae tự tin, dù gì thì anh cũng là một bác sĩ khá có tay nghề nên taeyeon khá an tâm.

-thôi oppa về nhé! tại chuyến dã ngoại này mà công việc của anh bị đình trệ này! nhớ chăm sóc cô gái ấy

cẩn thận đấy nhé! có gì thì gọi cho anh.


-em biết rồi oppa! oppa về cẩn thận.

taeyeon tiễn anh mình ra cửa, cô quay vào nhà, ngồi xuống ghế, đối diện vs cái sofa dài fany đang nằm.

-...cô ấy đẹp thật...ko biết chừng nào tỉnh lại nhỉ...?

tae chống cằm ngồi nhìn thiên thần đang nằm trc mặt mình. bỗng cô nhìn thấy trên cổ fany có đeo sợ dây

chuyền khá bắt mắt, mặt dây chuyền hình cây nấm nhỏ đc sáng chế rất công phu, tinh xảo vs nhiều viên kim

cương sáng loáng.

-...wow...chắc chắn là 1 cô tiểu thư con nhà quyền quý lắm... hê, khoang đã, đằng sau mặt dây có dòng

chữ gì đây nhỉ...?


taeyeon cuối sát xuống, nheo mắt đọc

-...xem nào..."tặng con gái yêu-tiffany hwang"...!

-vậy là cô ấy tên tiffany hwang à? cái tên đẹp quá! tên đẹp mà người cũng đẹp nữa...

taeyeon mỉm cười nhìn fany.

-...haizzz....mau tỉnh lại đi nhé! tôi sẽ đưa cô về vs gia đình.

taeyeon vỗ nhẹ vào má cô gái, cô đứng dậy đi lấy đồ để tắm. suốt cả 2 ngày lạc trong rừng, cơ thể cô rất

ngứa ngáy khó chịu.

....chiều tối cùng ngày...

đoàn người của yuri đã dần kiệt sức mà vẫn ko tìm đc cô chủ.

-hộc...hộc... thưa kwon tiểu thư...tôi nghĩ, chúng ta nên về đi ạ... đã lùng sục khắp nơi rồi mà vẫn ko

thấy gì... tôi e rằng hwang tiểu thư đã bị bắt cóc rồi...!


một người vệ sĩ đưa ý kiến. điều đó làm yuri khá chột dạ và tức giận nhưng ko thể trách đc vì nó cũng có thể

là như thế. yuri đăm chiêu suy nghĩ về lời ng vệ sĩ, cuối cùng, cô thất vọng ra lệnh:

-...chúng ta về thôi... mau báo cảnh sát để họ giúp đỡ tìm kiếm tiffany...!

đoàn người lên xe đi về. lòng yuri như lửa đốt.cô lo rằng fany đang trong hoàn cảnh rất nguy hiểm. yuri nghĩ

đến giả thiết nếu fany lọt vào tay bọn lâm tặc thì thật khó mà an toàn. cô nhói lòng, nỗi lo lắng trong cô

ngày một lớn. "fany à...! tại sao em lại đến đây khi ko cho yul biết chứ...! em đang ở đâu hả fany...?"

yuri đập tay vào vô lăng, đầu óc cô bây giờ chỉ có thể nghĩ đến cô ng yêu bé nhỏ của mình. cô đâu có ngờ,

fany đã đc an toàn trong ngôi nhà nhỏ của một cô gái tên kim taeyeon...

...tại nhà taeyeon...

fany cựa người một cách khó khăn, cô lờ mờ mở mắt ra. đầu óc cô đau buốt, mình mẩy ê ẩm. cô cố hết sức

ngồi dậy.

-...mình...đang ở đâu...đây...đây là đâu...mình....mình là ai???

fany cố gắng nhớ lại mọi chuyện nhưng vô ích, cô đã bị mất trí nhớ sau tai nạn trong rừng. dáo dác nhìn

xung quanh ngôi nhà nhỏ, cô hoang mang lo lắng trc cảnh vật lạ hoắc mà cô chưa từng nhìn thấy bao giờ.

fany đang ngỡ ngàng trước cảnh vật lạ lẫm thì taeyeon cũng vừa tắm xong.

-oh...cô tỉnh rồi à? có còn đau ở đâu ko?

tae bước đến sofa.

-...cô...cô là ai...? tại sao tôi lại ở đây? fany ngơ ngác.

-hì hì! cô đừng sợ, tôi là taeyeon. hôm nọ tôi có đi du ngoạn trên một ngọn núi khá xa nơi này và vô tình

phát hiện cô gặp nạn. tôi và anh tôi đã đưa cô về đây, định sẽ chăm sóc vết thương cho cô đến khi cô hồi

phục sẽ đưa cô về vs gia đình thôi mà.


-...ngọn núi...lúc nào nhỉ...aaa...

fany cố gắng ngồi dậy và ráng nhớ lại những gì đã xảy ra. nhưng tất cả đều vô ích, vết thương trên trán

của cô nhói lên đau buốt.

-...ấy...! cô cứ nằm xuống, đừng cử động nhiều...tôi đi lấy hộp sơ cứu.

taeyeon đứng dậy đi lấy bông băng. fany lúc này thực sự rất hoang mang, ko thể nhớ ra đc những gì đã xảy

ra. thậm chí, cô còn ko nhớ nổi mình là ai...?

tae ngồi xuống bên cạnh fany, lấy một ít bông gòn, tẩm thuốc rồi lau rửa vết thương cho fany.

-...a...đau...!

fany khẽ rên lên.

-ouch... xin lỗi nhé! tôi sẽ nhẹ tay một chút!

tae cẩn thận tiếp tục công việc, cô chấm vào vết thương nhẹ nhàng hết sức có thể.

-mà nè! nhà cô ở đâu để tôi đưa cô về?

tae hỏi, mắt vẫn tập trung vào vết thương trên trán fany.

-...nhà...nhà tôi ở đâu ư...?

fany lẩm bẩm.

-ừ, nhà cô ở đâu để tôi còn đưa cô về chứ? bố mẹ cô lo thì sao?

-...tôi...tôi ko biết...! mà...tôi là ai...?

-huh?hì hì! cô đừng có đùa chứ! hỏi gì mà ngớ ngẩn vậy?

tae cười xoà, vẫn ko để ý nét mặt hoang mang của fany.

-...tôi...tôi thực sự ko biết...!

-nè cô! trò này ko có vui đâu nhé...!

tae bắt đầu nghiêm giọng.

-...cô tên gì...?

-taeyeon, tôi vừa nói xong. sao cô thích đùa dai vậy.

tae đứng dậy đi cất hộp y tế.

-...tae...taeyeon à...! tôi thực sự ko đùa mà...! tôi ko nhớ gì cả...!

lúc này tae đã thấy có điều gì đó ko ổn. nhìn nét mặt của fany, cô cảm thấy nãy giờ cô ấy quả thực ko đùa.

tae vội bước đến, ngồi xuống đối diện fany.

-...cô..thực sự ko nhớ gì hả?

-...ừm...

-thế cô có nhớ tên mình ko?

-....ko...

-hả? tên mình mà cũng ko nhớ sao? cô tên tiffany, tiffany hwang đó! nhớ ko?

tae chau mày nhìn fany sửng sốt.

-...tiff..tiffany...?

-aigoo...gay rồi...!

-... vậy tôi là ai...?

-làm sao tôi biết đc? tôi tình cờ xem đc trên mặt dây chuyền của cô có khắc tên tiffany hwang nên chắc có

lẽ đó là tên của cô đấy! cố gắng nhớ lại xem!


tae bắt đầu lo lắng.

-...dây chuyền...? nó...

fany nắm chặt sợ dây chuyền trên cổ, cô vẫn ko tài nào nhớ đc nhưng nó lại khiến cô có cảm giác rất thân

quen. đầu cô loáng thoáng về hình ảnh một người phụ nữ vs đôi mắt hiền từ, dang rộng vòng tay ôm lấy một

đứa bé gái,đeo vào cổ nó sợ dây chuyền. đứa bé ấy rất giống cô. ng phụ nữ kia cũng rất thân thuộc, gần

gũi.

cô lắc mạnh đầu, cố gắng nhớ thêm nữa nhưng ko thể.

-taeyeon à, tôi ko nhớ...!

-to chuyện thật rồi...!

tae vội vã gọi đt cho anh mình.

-alo, có gì ko taeyeon?

-anh hai! cô gái ấy tỉnh lại rồi.

-vậy à? em mau đưa cô ấy về nhà đi nhé!

-ko đc! cô ta bị mất trí nhớ rồi anh à! chẳng còn chút kí ức nào nữa! đến tên mình cô ta còn ko nhớ nốt!


tae nói thật nhanh vào đt.

-huh? trời đất! vậy tính sao nhỉ?

-giờ sao đây anh hai?

-em tắt máy đi, tạm thời cứ cho cô ấy ở nhà em một thời gian. lỡ vài ngày sau cô ấy có thể nhớ đc một

chút gì đó.


-ok anh, em biết rồi. tạm biệt!

taeyeon tắt máy, quay sang nhìn fany lo lắng. fany vẫn ngơ ngác nhìn tae, cô mỉm cười, nụ cười ngây thơ

như đứa trẻ.

-trời...giờ này mà cô còn cười đc à...? cô nương ơi tôi làm ơn mắc oán vs cô rồi...!

tae than thở ngồi phịch xuống ghế. fany vẫn vô tư nhìn cô gái có vóc người trẻ con ấy, cô thích thú mãi ko

rời mắt khỏi taeyeon.

-taeyeon à! vậy tên tôi là tiffany thật hả?

fany mở lời, phá tan sự im lặng bao trùm nãy giờ.

-cứ cho là vậy đi...tôi gọi cô là fany nhé! tae đáp.

-fany, hihi, tôi thích cái tên này! taeyeon à! tôi gọi cô là tete nhé? đc ko?

-tuỳ cô, muốn gọi sao cũng đc.

tae dán mắt vào ti vi. fany thích thú:

-hihi, tete! nghe dễ thương quá phải ko taeyeon?

-ừ ừ...

tae bấm cái điều khiển liên tục.

-à mà fany! cô đói ko? tôi nấu gì cho cô ăn ha?

sau một hồi dò đài chán chê,tae mới sực nhớ ra fany vẫn chưa ăn gì từ hôm qua tới giờ.

-...ừm...tôi đói...

fany xoa xoa cái bụng lép kẹp đang sôi lên ùng ục.

-ngồi đây nhé! tôi xuống bếp nấu mì cho cô!

-ừm! cảm ơn tete!

fany lại nhìn tae, show đôi mắt cười hút hồn của mình ra, nó khiến tim ai đó khẽ loạn nhịp.

-ờ...ờ... cô cứ xem ti vi đi cho đỡ chán...!

tae vội quay mặt tránh ko cho fany nhìn thấy hai gò má đang đỏ ửng lên của mình. "quái thật...sao mỗi lần

nhìn cô ta, mình lại như thế nhỉ...!" tae nói thầm rồi lấy mì ra nấu.

-hihi, haha! vui quá!

đang loay hoay vs nồi mì sôi ùng ục trên bếp, tae giật mình vì tiếng cười sản khoái của fany.

"trời ạ...! đồ con nít! lớn tòng ngòng rồi còn coi tororo! đã vậy còn cười khoái chí như đứa trẻ nữa chứ!". tae

lắc đầu ngó lên nhìn fany đang rất chăm chú vào màn hình, lâu lâu lại vỗ tay bôm bốp và cười nắc nẻ. thoáng

chốc tae khẽ mỉm cười trc sự ngây thơ, đáng yêu của cô ấy. fany vẫn vô tư xem hoạt hình mà ko hề hay biết

có một ng đang nhìn trộm mình.

-xong rồi đây! ăn đi fany!

tae đặt nồi mì xuống bàn, múc ra chén cho fany.

-thơm quá! cảm ơn nhé tete!

fany show mắt cười khiến tae suýt làm rơi chén mì đang cầm trên tay.

-...à...ừ...ko có gì! cô ăn đi!

fany đón lấy chén mì từ tay tae, cô gắp lên một đũa:

-ưm...! ngon quá taeyeon!

fany dơ ngón tay cái lên trc mặt tae, miệng lại nở nụ cười khiến ai kia như người mất hồn.

taeyeon ngồi đơ ra mãi mê ngắm nhìn cô gái mang vẻ đẹp thiên thần ấy mà quên mất mình cũng đang đói cồn

cào. mãi đến khi fany đã ăn gần hết nồi mì thì taeyeon mới giật mình nhìn lại:

-aisshh fany...! cô ko chừa cho tôi chút nào sao??

tae nhăn nhó.

-ai bảo tae ko ăn chi! tôi tưởng tae chỉ nấu cho tôi nên ăn hết rồi, bỏ lại uổng lắm!

fany vẫn vô tư ko thèm quan tâm đến cái mặt méo xẹo vì đói của tae. sau khi ăn no căn bụng, fany đưa tay

lên miệng ngáp:

-...hơ...tôi buồn ngủ quá...! tae à! tôi đi ngủ, lát nếu có chiếu tororo nữa, tae nhớ kêu tôi dậy nhé.

-...ơ khoan đã! cô tính để tôi nấu xong, cô ăn hết sạch rồi còn bắt tôi dọn nữa hả?

-ừ! chứ tôi đâu có biết rửa chén?

fany ngơ ngác nhìn taeyeon. thật sự thì cô ko biết làm việc gì thật. là một tiểu thư từ nhỏ đã đc sống trong

nhung lụa, mấy việc này có bao giờ cô đc động tay vào.

-trời đất! cô ko biết thật á?

-ừm...tae à! xin lỗi nhé! tôi mà rửa là đập hết chén dĩa nhà tae đó...! thôi ráng rửa đi mà...!

fany véo nhẹ hai bên má taeyeon, lại nở nụ cười " chết người" đó ra.

-...trời ơi chết tôi rồi....! khi ko lại mang "cục nợ" này vậy trời....!

tae dù than ngắn thở dài nhưng thực tình cô ko giận nỗi cái đôi mắt cười "đáng ghét" đó đc. tae có cảm giác

như cô gái này chỉ cần nhoẻn miệng cười một nụ cười tuy nhẹ như gió thoảng, cũng khiến cho ng ta sẵn sàng

bỏ qua mọi lỗi lầm của cô.

-fany! cô là ai mà tôi phải cung phụng cô như bà hoàng thế này cơ chứ! thật tức chết mà...!

tae nhàu cái miếng xốp rửa chén mạnh bạo. cô uất ức lắm vì khi ko lại rước một cô nàng chẳng biết ở đâu về,

lại còn khiến cô phải nai ra mà phục vụ.

-mà ngặt nỗi mỗi lần cô ta cười một cái là mình như mất kiểm soát, nghe lời răm rắp ý! trời ơi... tôi bị sao

vậy nè...!


tae đứng rửa chén mà làu bàu như tên ngốc mà ko hề hay biết fany đang đứng nép vào cánh cửa p, cô cười

thích thú vì biết đc nụ cười của mình có thể điều khiển đc cô gái mang vẻ ngoài đáng yêu như trẻ con kia.

-...chỉ cần nụ cười của tôi thôi sao tete..? hihi

fany vui sướng, tự trong lòng cô, cô cũng đã thấy thinh thích khi biết đc "điểm yếu" nho nhỏ này của

taeyeon.

end chap2.

XIN MN CHO EM CÁI Ý KIẾN :nam33:
Về Đầu Trang Go down
nguyen tuan kiet
Member 2
Member 2
nguyen tuan kiet


Posts : 242
Coins : 269
Thanked : 5

[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty20/7/2012, 1:07 pm

tem
hay wa đi
hóng chap mới
dù cốt truyện cũ nhưng au viết hay ak
au 5ting
Về Đầu Trang Go down
http://snsdbabososhi1989@yahoo.com.vn
Sponsored content





[FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2   [FANFIC-LONGFIC]  l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2 Empty

Về Đầu Trang Go down
 
[FANFIC-LONGFIC] l Never Let You Go l Taeny (main) Yulsic l G chap 2
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [FANFIC-LONGFIC] Đổi Thay l taeny (main), yulsic, yoonhyun l G l Chap 11 END
» [FANFIC - LONGFIC] The Goddess | Yoonhyun (main), Yulsic, Taeny, HyoYoung | T, chap 11
»  [FANFIC - LONGFIC] Cô nàng vệ sĩ | Yulsic (main), Taeny, Soosun, Yoonhyun | PG (Chap 5)
» [FANFIC LONGFIC] mong chờ điều gì? Taeny (main), taesic, yulsic
» [FANFIC - LONGFIC] One love forever!!!│Yulsic(main), Taeny, Yoonhyun, Soosun│PG-13 (chap 7)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
...AAVN..Supporting Soshi and Sone... :: Sone :: Fanfiction-
Chuyển đến